Điều quan trọng không phải là bạn nhìn vào những gì, mà là bạn thấy được những gì. (It's not what you look at that matters, it's what you see.)Henry David Thoreau
Người ta có hai cách để học hỏi. Một là đọc sách và hai là gần gũi với những người khôn ngoan hơn mình. (A man only learns in two ways, one by reading, and the other by association with smarter people.)Will Rogers
Giữ tâm thanh tịnh, ý chí vững bền thì có thể hiểu thấu lẽ đạo, như lau chùi tấm gương sạch hết dơ bẩn, tự nhiên được sáng trong.Kinh Bốn mươi hai chương
Khi bạn dấn thân hoàn thiện các nhu cầu của tha nhân, các nhu cầu của bạn cũng được hoàn thiện như một hệ quả.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Sự thành công thật đơn giản. Hãy thực hiện những điều đúng đắn theo phương cách đúng đắn và vào đúng thời điểm thích hợp. (Success is simple. Do what's right, the right way, at the right time.)Arnold H. Glasow
Cho dù người ta có tin vào tôn giáo hay không, có tin vào sự tái sinh hay không, thì ai ai cũng đều phải trân trọng lòng tốt và tâm từ bi. (Whether one believes in a religion or not, and whether one believes in rebirth or not, there isn't anyone who doesn't appreciate kindness and compassion.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Kẻ thất bại chỉ sống trong quá khứ. Người chiến thắng là người học hỏi được từ quá khứ, vui thích với công việc trong hiện tại hướng đến tương lai. (Losers live in the past. Winners learn from the past and enjoy working in the present toward the future. )Denis Waitley
Khó khăn thách thức làm cho cuộc sống trở nên thú vị và chính sự vượt qua thách thức mới làm cho cuộc sống có ý nghĩa. (Challenges are what make life interesting and overcoming them is what makes life meaningful. )Joshua J. Marine
Niềm vui cao cả nhất là niềm vui của sự học hỏi. (The noblest pleasure is the joy of understanding.)Leonardo da Vinci
Nếu người nói nhiều kinh, không hành trì, phóng dật; như kẻ chăn bò người, không phần Sa-môn hạnh.Kinh Pháp cú (Kệ số 19)
Trang chủ »» Danh mục »» KINH ĐIỂN »» Một trăm truyện tích nhân duyên (Trăm bài kinh Phật) »» Xem đối chiếu Anh Việt: VŨ NỮ XIN XUẤT GIA »»
Lúc ấy, Phật ở gần thành Vương-xá, trong tinh xá Trúc Lâm. Bấy giờ, các
vị trưởng giả trong thành tụ tập nhau lại tổ chức một lễ hội vui chơi
rất linh đình, có ca múa vũ nhạc giúp vui nhộn nhịp lắm.
Có hai vợ chồng kia vốn là vũ sư từ phương nam đến, cũng dự hội vui này,
mang theo một cô con gái tên là Thanh Liên Hoa, dáng vẻ xinh đẹp uyển
chuyển, nhan sắc hơn người, lại thêm thông minh trí tuệ, ứng đối khéo
léo.
Cô Thanh Liên Hoa ấy chẳng những giỏi nghề ca múa không thôi, cô còn
nhiều tài nghệ khéo léo khác, lại thông bác hết thảy các kinh luận của
các luận sư đương thời. Vì vậy, lòng cô cao ngạo lắm. Cô cho rằng thế
gian này không có ai tài hoa, khéo léo và xinh đẹp như cô.
Sau khi trình bày những vũ điệu rất khéo léo, tài tình, làm lôi cuốn hết
thảy những người đến xem hội, cô Thanh Liên Hoa mới lên tiếng hỏi một
cách ngạo mạn rằng: “Xin hỏi quý vị, ở thành Vương-xá này có ai có thể
xem là tài hoa như tôi đây chăng? Có ai có thể khéo biện giải kinh luận
hơn tôi chăng?”
Trong số người xem hội, có người nói rằng: “Có đức Phật Thế Tôn ở tinh
xá Trúc Lâm có thể giảng giải những chỗ nghi cho cô. Cô nên đến đó.”
Vũ nữ nghe vậy rồi, liền cùng với nhiều người nữa đi đến chỗ Phật. Lòng
đầy cao ngạo, cô đến tinh xá rồi, từ bên ngoài vừa ca múa ưỡn ẹo mà đi
vào chỗ Phật, không có chút tôn kính nào.
Đức Thế Tôn thấy biết thấu trong tâm cô, liền dùng thần lực khiến thân
hình cô chỉ trong phút chốc đã giống như cụ bà trăm tuổi: da nhăn, tóc
bạc, răng rụng, má hóp, run rẩy lom khom mà đi.
Cô vũ nữ tự thấy thân hình thay đổi dị thường như vậy, liền tự hiểu ngay
là do thần lực của Phật hóa hiện. Biết vậy rồi, cô đối trước Phật sinh
lòng hổ thẹn vô cùng, bạch Phật rằng: “Bạch Thế Tôn! Nay con đến trước
đức Thế Tôn mà tâm sinh kiêu mạn, buông lung phóng túng thật chẳng phải
đạo. Xin đức Thế Tôn từ bi tha thứ.”
Phật biết trong tâm cô đã được điều phục, liền dùng thần thông khiến cho
cô trở lại nguyên hình như trước.
Khi ấy, đại chúng tỳ-kheo nhìn thấy vũ nữ ấy chỉ trong thoáng chốc mà
thoạt trẻ, thoạt già, hình dung chẳng có gì là cố định, liền ngộ sâu vào
lý vô thường, thảy đều sinh tâm nhàm chán cuộc sinh tử, tâm ý khai mở,
có người đắc quả Tu-đà-hoàn, có người đắc quả Tư-đà-hàm, có người đắc
quả A-na-hàm, có người đắc quả A-La-hán, lại có nhiều người phát tâm cầu
quả Phật Bích-chi, cũng có người phát tâm cầu quả vô thượng Bồ-đề.
Bấy giờ cô vũ nữ sinh lòng tín kính, lạy Phật xin xuất gia nhập đạo.
Phật nói: “Lành thay đó, tỳ-kheo ni!” Tức thì, tóc trên đầu tự nhiên
rụng sạch, áo cà-sa hiện ra nơi thân, thành một vị tỳ-kheo ni oai nghi
đầy đủ. Chuyên cần tu tập, chẳng bao lâu đắc quả A-La-hán, đủ Ba trí
sáng, Sáu phép thần thông, Tám môn giải thoát, khắp cõi trời người ai
gặp cũng đều kính trọng, ngưỡng mộ.
Chư tỳ-kheo thấy việc như vậy liền thưa hỏi rằng: “Bạch Thế Tôn! Nhờ đâu
Phật có thể hóa độ cho một kẻ phóng túng kiêu căng như thế, chỉ trong
chốc lát đã thành tâm quy phục, lại xuất gia chứng đắc đạo quả?”
Phật bảo chư tỳ-kheo rằng: “Chẳng phải đến ngày nay ta mới ra tay cứu độ
cho cô ấy. Trong quá khứ ta cũng đã có lần cứu độ cô ấy rồi.”
Chư tỳ-kheo thưa thỉnh, xin được nghe nhân duyên thời quá khứ. Phật bảo
chư tỳ-kheo: “Các ngươi hãy chú tâm lắng nghe, ta sẽ vì các ngươi mà
phân biệt giảng nói. Về thuở quá khứ cách đây đã vô số kiếp, vua xứ
Ba-la-nại có vị thái tử tên là Tôn-đà-lỵ, bỏ ngôi báu mà vào chốn rừng
núi tu tập, chứng đắc được năm phép thần thông.
“Khi ấy có cô gái khẩn-na-la muốn làm cho người động tâm, liền hiện hình
đến trước mặt, đủ vẻ xinh đẹp, thanh lịch, chẳng khác gì chư thiên trên
cõi trời. Cô gái ấy biểu diễn đủ các điệu ca múa hay khéo để mong làm
xiêu lòng thái tử.
Vị thái tử ấy tâm đạo kiên cố, chẳng hề lay chuyển, liền lên tiếng nói
với cô gái khẩn-na-la ấy rằng: “Tất cả các pháp hữu vi đều không thường
tồn, có sinh có diệt. Ta nay nhìn vào thân thể người, đã thấy trước sự
già nua, xấu xí rồi sẽ đến, chẳng còn gìn giữ được bao lâu nữa. Tại sao
nay ngươi còn buông thả phóng túng, chẳng lo tu tập, lại còn muốn làm
cho ta phải động tâm mà thối chí hay sao?”
Cô gái khẩn-na-la ấy nghe thái tử nói rồi, liền tự thấy hổ thẹn, quỳ lạy
cầu xin sám hối tội lỗi. Sám hối rồi, hướng đến thái tử mà phát nguyện
rằng: ‘Ngày sau nếu ngài vượt thoát được biển khổ sinh tử, tôi nguyện
được ở nơi chỗ ngài để tu tập chứng đạo.’
Phật lại nói rằng: “Này chư tỳ-kheo! Vị thái tử tu đắc ngũ thông, nay
chính là ta đây. Cô gái khẩn-na-la thuở ấy, nay là vũ nữ Thanh Liên Hoa,
vừa mới xuất gia nhập đạo, chứng đắc đạo quả đó.”
Các vị tỳ-kheo nghe Phật thuyết nhân duyên này xong thảy đều vui mừng
tin nhận.
none
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.109 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập