Một người trở nên ích kỷ không phải vì chạy theo lợi ích riêng, mà chỉ vì không quan tâm đến những người quanh mình. (A man is called selfish not for pursuing his own good, but for neglecting his neighbor's.)Richard Whately
Điều quan trọng không phải vị trí ta đang đứng mà là ở hướng ta đang đi.Sưu tầm
Hương hoa thơm chỉ bay theo chiều gió, tiếng thơm người hiền lan tỏa khắp nơi nơi. Kinh Pháp cú (Kệ số 54)
Kinh nghiệm quá khứ và hy vọng tương lai là những phương tiện giúp ta sống tốt hơn, nhưng bản thân cuộc sống lại chính là hiện tại.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Mỗi ngày, hãy mang đến niềm vui cho ít nhất một người. Nếu không thể làm một điều tốt đẹp, hãy nói một lời tử tế. Nếu không nói được một lời tử tế, hãy nghĩ đến một việc tốt lành. (Try to make at least one person happy every day. If you cannot do a kind deed, speak a kind word. If you cannot speak a kind word, think a kind thought.)Lawrence G. Lovasik
Nếu bạn không thích một sự việc, hãy thay đổi nó; nếu không thể thay đổi sự việc, hãy thay đổi cách nghĩ của bạn về nó. (If you don’t like something change it; if you can’t change it, change the way you think about it. )Mary Engelbreit
Kẻ thù hại kẻ thù, oan gia hại oan gia, không bằng tâm hướng tà, gây ác cho tự thân.Kinh Pháp Cú (Kệ số 42)
Người khôn ngoan học được nhiều hơn từ một câu hỏi ngốc nghếch so với những gì kẻ ngốc nghếch học được từ một câu trả lời khôn ngoan. (A wise man can learn more from a foolish question than a fool can learn from a wise answer.)Bruce Lee
Sự hiểu biết là chưa đủ, chúng ta cần phải biết ứng dụng. Sự nhiệt tình là chưa đủ, chúng ta cần phải bắt tay vào việc. (Knowing is not enough; we must apply. Willing is not enough; we must do.)Johann Wolfgang von Goethe
Hạnh phúc không tạo thành bởi số lượng những gì ta có, mà từ mức độ vui hưởng cuộc sống của chúng ta. (It is not how much we have, but how much we enjoy, that makes happiness.)Charles Spurgeon
Trang chủ »» Danh mục »» KINH ĐIỂN »» Một trăm truyện tích nhân duyên (Trăm bài kinh Phật) »» Xem đối chiếu Anh Việt: MỘT BỌC TRĂM CON »»
Lúc ấy, Phật ở thành Ca-tỳ-la-vệ, dưới gốc cây Ni-câu-đà. Trong thành có
một trưởng giả vô cùng giàu có, chọn một người vợ thuộc dòng quý tộc,
sống với nhau vui vẻ, đầm ấm.
Không bao lâu người vợ có thai. Đến kỳ sinh nở, lại sinh ra một bọc thịt
lớn. Vị trưởng giả ấy trong lòng sầu khổ, lo lắng, liền đi đến chỗ Phật,
lễ bái rồi thưa hỏi rằng: “Bạch Thế Tôn! Người vợ của con sinh ra một
bọc thịt lớn, chẳng biết điều ấy lành dữ thế nào. Mong Phật từ bi nói
cho được biết.”
Phật nói: “Ngươi chớ sinh lòng nghi ngại, chỉ nên cố gắng mà bảo dưỡng
lấy. Sự việc thế nào, trong vòng bảy ngày ngươi sẽ tự biết.”
Trưởng giả nghe vậy lấy làm yên tâm, liền lễ Phật ra về.
Bọc thịt ấy ngày ngày tự nhiên lớn nhanh như thổi, đủ bảy ngày liền tự
nhiên xé rách, bên trong chui ra một trăm đứa bé trai, hình thể thảy đều
xinh đẹp, kháu khỉnh.
Một trăm đứa trẻ ấy lớn lên, khi ăn khi chơi nhất nhất đều gắn bó thân
thiết cùng nhau. Cho đến ngày kia, cùng đi đến chỗ cội cây Ni-câu-đà mà
lễ Phật. Được nhìn thấy đức Thế Tôn đủ ba mươi hai tướng tốt, tám mươi
vẻ đẹp, hào quang chiếu sáng quanh thân, oai nghi rực rỡ thù thắng vô
cùng, tất cả đều sinh lòng hoan hỷ, tín kính, cùng nhau lễ bái rồi đứng
sang một bên nghe pháp.
Phật thuyết pháp Tứ diệu đế cho nghe, một trăm người con ấy liền đồng
loạt chứng quả Tu-đà-hoàn, quay về thưa với cha mẹ xin được xuất gia tu
học.
Cha mẹ yêu thương chẳng muốn trái ý, liền dẫn tất cả đến chỗ Phật xin
cho xuất gia nhập đạo. Phật nói: “Lành thay đó, tỳ-kheo!” Tức thì, tất
cả râu tóc tự nhiên rụng sạch, áo cà-sa hiện ra nơi thân, thành một trăm
vị sa-môn oai nghi đầy đủ. Chuyên cần tu tập, chẳng bao lâu đều đắc quả
A-La-hán, đủ Ba trí sáng, Sáu phép thần thông, Tám môn giải thoát, khắp
cõi trời người ai gặp cũng đều kính trọng, ngưỡng mộ.
Chư tỳ-kheo thấy việc như vậy, thưa hỏi Phật rằng: “Bạch Thế Tôn! Một
trăm vị tỳ-kheo này trước đã trồng những căn lành gì mà anh em cả trăm
người cùng sinh ra một lúc, nay được gặp Phật mà xuất gia, chưa bao lâu
đã được đắc đạo?”
Phật bảo chư tỳ-kheo: “Các ngươi hãy chú tâm lắng nghe, ta sẽ vì các
ngươi mà phân biệt giảng nói. Về thuở quá khứ cách đây chín mươi mốt
kiếp, xứ Ba-la-nại có vị Phật ra đời hiệu là Tỳ-bà-thi. Hóa duyên đã
mãn, Phật liền nhập Niết-bàn.
“Bấy giờ có vị vua tên là Bàn-đầu-mạt-đế, thu gom xá-lỵ Phật rồi dựng
bốn tòa tháp quý đặt vào trong để cúng dường. Bấy giờ có một trăm người
sống chung trong một làng kia, cùng nhau mang hương đèn, hoa quả đến lễ
bái cúng dường tháp Phật. Cúng dường xong, tất cả đồng phát nguyện rằng:
‘Nhờ công đức cúng dường này, trong đời vị lai tất cả chúng tôi nguyện
sinh làm anh em một nhà, khuyến khích nhau cùng tu tập.’”
Phật lại bảo chư tỳ-kheo: “Một trăm người đồng hương thuở ấy cùng cúng
dường Phật, nay là một trăm vị tỳ-kheo này đây. Do công đức cúng dường
và nguyện lực ngày ấy, trải qua chín mươi mốt, các vị đều không phải đọa
vào các đường ác như địa ngục, súc sanh, ngạ quỷ, lại trong cõi trời
người đều cùng sinh ra một lúc, cùng hưởng những khoái lạc, phước báu.
Cho đến nay được gặp Phật, cùng nhau xuất gia đắc đạo.”
Các vị tỳ-kheo nghe Phật thuyết nhân duyên này xong thảy đều vui mừng
tin nhận.
none
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.109 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập