Kẻ làm điều ác là tự chuốc lấy việc dữ cho mình.Kinh Bốn mươi hai chương
Sự vắng mặt của yêu thương chính là điều kiện cần thiết cho sự hình thành của những tính xấu như giận hờn, ganh tỵ, tham lam, ích kỷ...Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Hãy sống như thế nào để thời gian trở thành một dòng suối mát cuộn tràn niềm vui và hạnh phúc đến với ta trong dòng chảy không ngừng của nó.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Muôn việc thiện chưa đủ, một việc ác đã quá thừa.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Nên biết rằng tâm nóng giận còn hơn cả lửa dữ, phải thường phòng hộ không để cho nhập vào. Giặc cướp công đức không gì hơn tâm nóng giận.Kinh Lời dạy cuối cùng
Vui thay, chúng ta sống, Không hận, giữa hận thù! Giữa những người thù hận, Ta sống, không hận thù!Kinh Pháp Cú (Kệ số 197)
Khởi đầu của mọi thành tựu chính là khát vọng. (The starting point of all achievement is desire.)Napoleon Hill
Sự kiên trì là bí quyết của mọi chiến thắng. (Perseverance, secret of all triumphs.)Victor Hugo
Một người trở nên ích kỷ không phải vì chạy theo lợi ích riêng, mà chỉ vì không quan tâm đến những người quanh mình. (A man is called selfish not for pursuing his own good, but for neglecting his neighbor's.)Richard Whately
Mỗi ngày khi thức dậy, hãy nghĩ rằng hôm nay ta may mắn còn được sống. Ta có cuộc sống con người quý giá nên sẽ không phí phạm cuộc sống này.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Trang chủ »» Danh mục »» KINH ĐIỂN »» Một trăm truyện tích nhân duyên (Trăm bài kinh Phật) »» Xem đối chiếu Anh Việt: NGƯỜI KHÁCH THƯƠNG »»
Lúc ấy, Phật ở gần thành Xá-vệ, trong vườn Kỳ thọ Cấp Cô Độc. Trong
thành có một nhà buôn lớn, cùng với 500 người khác cùng chở hàng hóa đi
buôn xa bằng đường biển. Thuyền ra biển cả bị sóng đánh chìm, may mắn
sống được mà về. Người ấy liền ngày đêm cầu khấn, cúng vái các vị thần
linh để cầu sự che chở. Rồi sắp xếp ra biển, lại bị chìm thuyền. Đến ba
lần như vậy, cũng không có lần nào an ổn.
Khi ấy, người thương chủ nhờ may mắn mà sống sót mấy lần, trở về được
nơi thành Xá-vệ, trong lòng sanh ra âu sầu áo não, liền suy nghĩ rằng:
“Ta nghe có đức Phật Thế Tôn là bậc sáng suốt, trong cõi trời người
chẳng ai bằng, lòng thường thương xót cứu hộ hết thảy chúng sanh. Nay ta
nên chí thành xưng danh hiệu ngài, nguyện rằng nếu được đi về bình an
thì sẽ lấy một nửa số châu báu kiếm được mà cúng dường ngài.”
Nghĩ như vậy rồi, liền sắp đặt thuyền ra khơi lần nữa. Lần này, ông chí
thành niệm danh hiệu Phật mà cầu được an ổn trở về. Quả nhiên, lần ấy
ông đi về bình an vô sự, mang về được rất nhiều trân bảo, châu báu.
Về nhà rồi, ông mang những của báu kiếm được ra ngắm nghía, tâm tham lam
nổi lên, không thể dứt lòng mà mang phân nửa số châu báu đi cúng Phật.
Ông liền nghĩ rằng: “Nếu không mang phân nửa số châu báu này đi cúng
Phật thì trái lời đã hứa. Chi bằng ta mang phân nửa số châu báu này mà
bán cho vợ ta, lấy hai đồng bạc, rồi mang hai đồng bạc ấy mua hương mang
đến tinh xá Kỳ Hoàn mà đốt lên cúng dường Phật, cũng xem như giữ được
lời hứa trước.”
Nghĩ rồi làm y như vậy. Người ấy mua hai đồng bạc hương và đi đến tinh
xá Kỳ Hoàn, đốt hương cúng dường Phật. Khi ấy, Phật dùng thần lực làm
cho khói hương bay lên hóa thành những đám mây hương lớn, che phủ khắp
vùng tinh xá Kỳ Hoàn.
Người thương chủ ấy thấy sự thần biến như vậy, lòng tự hối trách, suy
nghĩ rằng: “Đức Như Lai Thế Tôn thật có thần biến, hiện phép mầu nhiệm
xưa nay ta chưa từng được thấy. Nhờ sức thần hộ niệm của ngài mà ta được
yên ổn đi về, thâu hoạch nhiều châu báu. Nay ta lại sanh lòng tham tiếc
nhỏ nhen, không muốn mang châu báu đến cúng dường ngài, thật đáng xấu
hổ.”
Nghĩ như vậy rồi, ông liền quỳ xuống chí thành thỉnh Phật và chư tăng
cùng đến thọ lễ cúng dường ở nhà ông. Phật nhận lời.
Ngày hôm sau, ông chuẩn bị mọi thứ chu đáo, lại sai người đến mời thỉnh
một lần nữa. Phật và chư tăng cùng đến nhà ông thọ lễ cúng dường. Xong
lễ, Phật lại vì ông mà thuyết pháp cho nghe. Ông nghe pháp rồi lòng tham
lam trừ dứt, liền mang những trân bảo quý báu ra mà ném lên hư không để
cúng dường Phật. Những trân bảo quý báu ấy bỗng nhiên tụ lại trên hư
không thành một cái lọng báu rất lớn, bay che bên trên đức Phật.
Người thương chủ thấy sự biến hóa kỳ diệu như vậy, liền chí thành lễ
Phật, phát lời nguyện lớn rằng: “Nhờ công đức cúng dường hôm nay, trong
đời vị lai tôi nguyện sẽ có thể vì những chúng sanh mù lòa mà cứu giúp
cho được sáng mắt, vì những chúng sanh chẳng quy y Phật mà độ cho quy y,
những chúng sanh không người cứu hộ sẽ được cứu hộ, những chúng sanh
không được an ổn sẽ được an ổn, những chúng sanh chưa nhập Niết-bàn sẽ
được nhập Niết-bàn.”
Phát nguyện vừa xong, đức Phật liền mỉm cười, từ nơi trán, giữa hai lông
mày phóng ra một đạo hào quang năm sắc, bay quanh Phật ba vòng rồi lại
theo chỗ trên trán Phật mà bay trở vào.
Khi ấy, A-nan bạch Phật rằng: “Như Lai là đấng tôn quý, chẳng vô cớ mà
cười bao giờ. Nay vì nhân duyên gì mà Phật mỉm cười, xin giảng giải cho
được biết.”
Phật bảo A-nan: “Ngươi có nhìn thấy người thương chủ đây phát tâm hối
hận, tự trách rồi cúng dường ta chăng?” A-nan thưa: “Bạch Thế Tôn, con
đã thấy.”
Phật nói: “Người thương chủ này nhờ công đức cúng dường ta, không còn
phải đọa vào trong ba nẻo ác: địa ngục, súc sanh, ngạ quỷ. Thường sanh
nơi cõi trời, hưởng nhiều sự khoái lạc. Trải qua ba a-tăng-kỳ kiếp nữa
sẽ thành Phật hiệu là Bảo Thạnh, hóa độ chúng sanh nhiều vô số. Vì nhân
duyên ấy mà ta mỉm cười.”
Các vị tỳ-kheo nghe Phật thuyết nhân duyên này xong thảy đều vui mừng
tin nhận.
none
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.109 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập