Một số người mang lại niềm vui cho bất cứ nơi nào họ đến, một số người khác tạo ra niềm vui khi họ rời đi. (Some cause happiness wherever they go; others whenever they go.)Oscar Wilde
Ta sẽ có được sức mạnh của sự cám dỗ mà ta cưỡng lại được. (We gain the strength of the temptation we resist.)Ralph Waldo Emerson
Ðêm dài cho kẻ thức, đường dài cho kẻ mệt, luân hồi dài, kẻ ngu, không biết chơn diệu pháp.Kinh Pháp cú (Kệ số 60)
Hãy thận trọng với những hiểu biết sai lầm. Điều đó còn nguy hiểm hơn cả sự không biết. (Beware of false knowledge; it is more dangerous than ignorance.)George Bernard Shaw
Cỏ làm hại ruộng vườn, tham làm hại người đời. Bố thí người ly tham, do vậy được quả lớn.Kinh Pháp Cú (Kệ số 356)
Tôi tìm thấy hy vọng trong những ngày đen tối nhất và hướng về những gì tươi sáng nhất mà không phê phán hiện thực. (I find hope in the darkest of days, and focus in the brightest. I do not judge the universe.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Chúng ta thay đổi cuộc đời này từ việc thay đổi trái tim mình. (You change your life by changing your heart.)Max Lucado
Nếu muốn đi nhanh, hãy đi một mình. Nếu muốn đi xa, hãy đi cùng người khác. (If you want to go fast, go alone. If you want to go far, go together.)Ngạn ngữ Châu Phi
Cơ hội thành công thực sự nằm ở con người chứ không ở công việc. (The real opportunity for success lies within the person and not in the job. )Zig Ziglar
Dầu mưa bằng tiền vàng, Các dục khó thỏa mãn. Dục đắng nhiều ngọt ít, Biết vậy là bậc trí.Kinh Pháp cú (Kệ số 186)
Trang chủ »» Danh mục »» KINH ĐIỂN »» Một trăm truyện tích nhân duyên (Trăm bài kinh Phật) »» Xem đối chiếu Anh Việt: VUA QUÁN ĐẢNH THỈNH PHẬT »»
Lúc ấy, Phật ở thành Vương-xá, tinh xá Trúc Lâm. Bấy giờ, đức Thế Tôn
cùng với sáu mươi hai ngàn vị tỳ-kheo A-La-hán cùng đến nước Câu-tỳ-la.
Nhân dân nơi đây bẩm tính hiền lành, khoan hòa, hiếu thuận.
Khi ấy, đức Thế Tôn nghĩ rằng: “Ta nên lập một giảng đường lớn có cả lầu
gác bằng các thứ gỗ quý như chiên-đàn, trầm hương, để hóa độ nhân dân
nơi đây.”
Vị Đế-thích vua cõi trời biết được ý nghĩ của Phật, liền cùng với chư
thiên và các loài rồng, dạ-xoa, càn-thát-bà, cưu-bàn-trà mang những thứ
cây gỗ quý như chiên-đàn, trầm hương đến dâng cúng Phật. Các ngài lại
theo ý Phật mà dùng các thứ gỗ quý ấy tạo dựng lên một giảng đường to
lớn, trang nghiêm, đủ các loại giường ghế, chỗ ngồi chỗ nằm đều rộng
rãi, xinh đẹp. Các ngài lại cúng dường Phật và chư tỳ-kheo tăng các món
ăn quý lạ, giường nệm, hương hoa, một cách cung kính, trọng hậu.
Lúc ấy, dân chúng ở thành Câu-tỳ-la thấy hết những sự việc ấy, thảy đều
cho là chưa từng có. Họ liền nói với nhau rằng: “Nay chỉ có đức Như Lai
Thế Tôn là bậc có được công đức lớn lao như vậy, cảm hóa chư thiên hiện
đến cúng dường lễ bái.”
Họ liền rủ nhau cùng đến chỗ Phật, cung kính lễ bái, rồi cùng nhau đứng
sang một bên. Đức Thế Tôn khi ấy liền vì tất cả nhân dân xứ này mà
thuyết pháp Tứ diệu đế. Nghe Phật thuyết pháp xong, mọi người đều thấy
tâm ý khai mở, nhiều người được đắc quả Tu-đà-hoàn, có người chứng quả
Tư-đà-hàm, có người chứng quả A-na-hàm, có người chứng quả A-La-hán. Lại
có người ngay khi đó phát tâm vô thượng Bồ-đề, nguyện được quả vị Phật,
Thế Tôn.
Lúc bấy giờ, chư tỳ-kheo thấy việc chư thiên hiện đến cúng dường, tạo
dựng giảng đường trang nghiêm cúng dường như vậy, liền thưa hỏi Phật:
“Bạch Thế Tôn! Do nhân duyên gì mà nay Phật tự nhiên được chư thiên cung
kính cúng dường như vậy?”
Đức Thế Tôn đáp rằng: “Này chư tỳ-kheo! Hãy chú tâm lắng nghe, ta sẽ vì
các ngươi mà phân biệt giảng nói.
“Này chư tỳ-kheo! Về thuở quá khứ cách nay vô số kiếp, nước Ba-la-nại có
Phật ra đời hiệu là Phạm-thiên, cùng với chư vị tỳ-kheo đi giáo hóa khắp
nơi. Ngày kia đến chỗ một ông vua tên là Quán Đảnh. Vua nghe có Phật đến
thì liền ra tận ngoài thành mà cung nghinh, lễ bái. Rồi lại thưa thỉnh
Phật và chư tăng xin nhận sự cúng dường dường của vua trong ba tháng, đủ
các món ăn, thức uống, y phục, thuốc men. Phật liền nhận lời. Vua Quán
Đảnh lại cho dựng một giảng đường lớn, có đủ giường ghế, chỗ ngồi chỗ
nằm thảy đều rộng rãi, đẹp đẽ.
“Vua cúng dường các món ăn quý lạ, tinh khiết như vậy trong suốt ba
tháng, lại còn cúng dường một tấm áo rất quý đẹp. Khi ấy, Phật liền vì
vua mà thuyết pháp, khiến cho trong lòng được vui vẻ, liền phát tâm
Bồ-đề, cầu thành quả Phật. Vua phát tâm rồi, Phật liền thọ ký cho:
‘Ngươi về sau sẽ thành Phật hiệu là Thích-ca Mâu-ni.’”
Đức Thế Tôn lại dạy rằng: “Này chư tỳ-kheo! Vua Quán Đảnh ngày trước,
nay chính là ta đây, còn quần thần thuở ấy nay chính là sáu mươi hai
ngàn tỳ-kheo A-La-hán. Nhờ nhân duyên cúng dường, phụng sự đức Phật
Phạm-thiên thuở ấy, nên trải qua bao kiếp lưu chuyển, ta chẳng bao giờ
đọa vào các đường ác, thường thọ nhận những sự khoái lạc trong cõi trời,
cõi người, cho đến ngày nay được quả vị vô thượng Bồ-đề. Cũng vì thế mà
khắp trong cõi trời người, ai ai cũng muốn đến cúng dường ta.”
Các vị tỳ-kheo nghe Phật thuyết nhân duyên này xong thảy đều vui mừng
tin nhận.
none
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.109 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập