Người ta vì ái dục sinh ra lo nghĩ; vì lo nghĩ sinh ra sợ sệt. Nếu lìa khỏi ái dục thì còn chi phải lo, còn chi phải sợ?Kinh Bốn mươi hai chương
Tài năng là do bẩm sinh, hãy khiêm tốn. Danh vọng là do xã hội ban cho, hãy biết ơn. Kiêu căng là do ta tự tạo, hãy cẩn thận. (Talent is God-given. Be humble. Fame is man-given. Be grateful. Conceit is self-given. Be careful.)John Wooden
Cuộc sống xem như chấm dứt vào ngày mà chúng ta bắt đầu im lặng trước những điều đáng nói. (Our lives begin to end the day we become silent about things that matter. )Martin Luther King Jr.
Khó khăn thách thức làm cho cuộc sống trở nên thú vị và chính sự vượt qua thách thức mới làm cho cuộc sống có ý nghĩa. (Challenges are what make life interesting and overcoming them is what makes life meaningful. )Joshua J. Marine
Chúng ta có thể sống không có tôn giáo hoặc thiền định, nhưng không thể tồn tại nếu không có tình người.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Thành công không phải điểm cuối cùng, thất bại không phải là kết thúc, chính sự dũng cảm tiếp tục công việc mới là điều quan trọng. (Success is not final, failure is not fatal: it is the courage to continue that counts.)Winston Churchill
Hạnh phúc là khi những gì bạn suy nghĩ, nói ra và thực hiện đều hòa hợp với nhau. (Happiness is when what you think, what you say, and what you do are in harmony.)Mahatma Gandhi
Cho dù không ai có thể quay lại quá khứ để khởi sự khác hơn, nhưng bất cứ ai cũng có thể bắt đầu từ hôm nay để tạo ra một kết cuộc hoàn toàn mới. (Though no one can go back and make a brand new start, anyone can start from now and make a brand new ending. )Carl Bard
Xưa, vị lai, và nay, đâu có sự kiện này: Người hoàn toàn bị chê,người trọn vẹn được khen.Kinh Pháp cú (Kệ số 228)
Đừng bận tâm về những thất bại, hãy bận tâm đến những cơ hội bạn bỏ lỡ khi thậm chí còn chưa hề thử qua. (Don’t worry about failures, worry about the chances you miss when you don’t even try. )Jack Canfield
Trang chủ »» Danh mục »» KINH ĐIỂN »» Một trăm truyện tích nhân duyên (Trăm bài kinh Phật) »» Xem đối chiếu Anh Việt: NGƯỜI KHÔNG CÓ TAY »»
Lúc ấy, Phật ở gần thành Xá-vệ, trong vườn Kỳ thọ Cấp Cô Độc. Trong
thành có vị trưởng giả giàu có vô cùng, lại chọn người trong dòng hào
tộc mà cưới về làm vợ, cuộc sống rất hoan lạc, vui thú.
Chẳng bao lâu người vợ có thai, sinh được một bé trai, nhưng chẳng có
hai bàn tay. Vừa sinh ra, trẻ đã biết nói, lên tiếng bảo người chung
quanh rằng: “Nay thật rất khó mà có được hai bàn tay, cần phải hết lòng
yêu thương mà gìn giữ.”
Cha mẹ thấy vậy cho là kỳ quái, liền mời thầy tướng đến xem. Nhân vì
sinh ra chẳng có tay, nên đặt tên là Ngột Thủ.
Dần dần khôn lớn, ngày kia đi với chúng bạn đến nơi tinh xá Kỳ Hoàn được
gặp Phật. Nhìn thấy đức Thế Tôn với ba mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ
đẹp, hào quang chiếu sáng quanh thân, oai nghi rực rỡ thù thắng vô cùng,
Ngột Thủ liền sanh tâm hoan hỷ, kính ngưỡng, chí thành lễ bái rồi đứng
sang một bên.
Khi ấy, Phật liền thuyết pháp cho nghe. Nghe xong, tâm ý khai mở được
chứng quả Tu-đà-hoàn. Khi trở về liền thưa xin cha mẹ cho được xuất gia
nhập đạo.
Cha mẹ thương yêu chẳng muốn trái ý, liền dẫn đến tinh xá Kỳ Hoàn, lạy
Phật xin cho xuất gia tu học. Phật nói: “Lành thay đó, tỳ-kheo!” Tức
thì, râu tóc tự nhiên rụng sạch, áo cà-sa hiện ra nơi thân, thành một vị
tỳ-kheo oai nghi đầy đủ. Chuyên cần tu tập, chẳng bao lâu đắc quả
A-La-hán, đủ Ba trí sáng, Sáu phép thần thông, Tám môn giải thoát, khắp
cõi trời người ai gặp cũng đều kính trọng, ngưỡng mộ.
Chư tỳ-kheo thấy việc như vậy, liền thưa hỏi Phật rằng: “Bạch Thế Tôn!
Vị tỳ-kheo Ngột Thủ này vì sao khi sinh ra đã biết nói ngay, nhưng lại
chẳng có ha bàn tay, lại được gặp Phật xuất gia đắc đạo?”
Phật bảo chư tỳ-kheo: “Các ngươi hãy chú tâm lắng nghe, ta sẽ vì các
ngươi mà phân biệt giảng nói. Vào giữa Hiền kiếp này, có vị Phật ra đời
hiệu là Ca-diếp.
“Khi ấy có hai vị tỳ-kheo kia, một người đã chứng quả A-La-hán, một
người chưa chứng quả. Dân chúng trong vùng thường hay mời thỉnh đến cúng
dường, vị tỳ-kheo chưa chứng quả thường cùng đi với vị A-La-hán đến thọ
nhận sự cúng dường của đàn việt.
“Có một ngày kia, vị A-La-hán không ở đó, lại cùng đi với một người
khác. Vị tỳ-kheo chưa chứng quả liền sanh tâm sân nhuế, buông lời thóa
mạ, nói rằng: ‘Ta thường vì người rửa bát, bưng nước, nay sao lại sanh
lòng phản phúc đi với người khác? Từ nay về sau ta mà có đi cùng người
thì cho cụt cả hai tay đi.’ Nói lời ấy rồi, hai người từ đó chẳng đi
chung với nhau nữa.
“Do nghiệp duyên như thế, trải qua năm trăm đời, tỳ-kheo ấy thọ quả báo
sanh ra chẳng có hai bàn tay. Vì việc mà tự nói lên rằng: Hai bàn tay
rất là khó được.”
Phật lại dạy rằng: “Vị tỳ-kheo ác khẩu thóa mạ A-La-hán ngày đó, nay là
tỳ-kheo Ngột Thủ đó. Do nơi ngày ấy có phụng sự cho bậc thánh, nên nay
được gặp Phật, xuất gia đắc đạo.”
Phật thuyết nhân duyên của tỳ-kheo Ngột Thủ xong, chư tỳ-kheo thảy đều
tự phòng hộ lấy ba nghiệp của mình, sinh tâm chán ngán, muốn xa lìa vòng
luân hồi sanh tử, có người đắc quả Tu-đà-hoàn, có người đắc quả
Tư-đà-hàm, có người đắc quả A-na-hàm, có người đắc quả A-La-hán, lại có
người phát tâm cầu quả Phật Bích-chi, có người phát tâm cầu quả vị vô
thượng Bồ-đề.
Các vị tỳ-kheo nghe Phật thuyết nhân duyên này xong thảy đều vui mừng
tin nhận.
none
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.109 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập