Thành công có nghĩa là đóng góp nhiều hơn cho cuộc đời so với những gì cuộc đời mang đến cho bạn. (To do more for the world than the world does for you, that is success. )Henry Ford
Thường tự xét lỗi mình, đừng nói lỗi người khác. Kinh Đại Bát Niết-bàn
Cơ hội thành công thực sự nằm ở con người chứ không ở công việc. (The real opportunity for success lies within the person and not in the job. )Zig Ziglar
Ngu dốt không đáng xấu hổ bằng kẻ không chịu học. (Being ignorant is not so much a shame, as being unwilling to learn.)Benjamin Franklin
Hãy cống hiến cho cuộc đời những gì tốt nhất bạn có và điều tốt nhất sẽ đến với bạn. (Give the world the best you have, and the best will come to you. )Madeline Bridge
Để có thể hành động tích cực, chúng ta cần phát triển một quan điểm tích cực. (In order to carry a positive action we must develop here a positive vision.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Vết thương thân thể sẽ lành nhưng thương tổn trong tâm hồn sẽ còn mãi suốt đời. (Stab the body and it heals, but injure the heart and the wound lasts a lifetime.)Mineko Iwasaki
Hương hoa thơm chỉ bay theo chiều gió, tiếng thơm người hiền lan tỏa khắp nơi nơi. Kinh Pháp cú (Kệ số 54)
Kẻ thất bại chỉ sống trong quá khứ. Người chiến thắng là người học hỏi được từ quá khứ, vui thích với công việc trong hiện tại hướng đến tương lai. (Losers live in the past. Winners learn from the past and enjoy working in the present toward the future. )Denis Waitley
Chúng ta không thể giải quyết các vấn đề bất ổn của mình với cùng những suy nghĩ giống như khi ta đã tạo ra chúng. (We cannot solve our problems with the same thinking we used when we created them.)Albert Einstein
Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Tùy bút »» Hai anh em, một con đường »»
Mẹ kể:
Năm 1960.
Khi em bé Mười Dư chào đời, xuất hiện trong nhà như một thiên thần lạ lẫm thì cậu bé anh kề, thứ Mười (sinh năm 1958), quý em bé lắm.
Anh thương em lắm lắm.
Anh giành em bé cho riêng mình, như giành một con búp bê đặc biệt để cưng nựng vui chơi, không cho mấy anh chị ẵm bồng, hôn hít. Suốt ngày anh cứ đeo theo em để canh chừng, anh chị nào mà đòi hôn, hay đưa tay sờ nựng là anh ré lên, làm hung làm dữ, méc Ba méc Me can thiệp...
Thời gian trôi, khi hai anh em lớn dần, trưởng thành, anh đi đường anh, con đường xuất gia tu học, em lo đường em, con đường mưu sinh cơm áo, nhìn bằng mắt phàm mắt tục thì thấy tưởng như chẳng có nhân duyên gì để kết nối huynh đệ liên quan đến nhau...
Được chừng 23 năm trôi qua...
Anh là người lót ván bắc cầu, tạo thuận duyên cho em trai mình đến với Phật pháp, đến với cảnh giới thanh tịnh của chốn chùa chiền kinh mõ, một ngôi chùa quê mái tranh vách đất hiền hòa mang tên Long Quang ở Bàu Cạn - Long Thành- Đồng Nai, để sau này người em trở thành một cây bút với tâm nguyện phụng sự Đạo pháp, tự nguyện thọ lãnh nhiệm vụ của một "hoằng pháp viên".
Anh là nhà văn nổi danh ở hải ngoại, tác giả của tập truyện ngắn Phật giáo "Thiên thần quét lá", rồi sau đó liên tiếp là những tác phẩm được xuất bản ở Mỹ:
Núi Xanh Mây Hồng (truyện dài)
Mẹ, Quê Hương và Nước Mắt (tập truyện)
Biển Đời Muôn Thuở (tập truyện)
Sân Trước Cành Mai (tạp bút)
Phương Trời Cao Rộng (truyện dài)
Bụi Đường (truyện dài)
Ngõ Thoát (truyện dài)
Cởi Trói tập I & II (truyện dài)
Con Đường Ngược Dòng (tâm bút)
Chạnh Lòng Tiếng Thơ Rơi (tập thơ)
Giấc Mơ và Huyền Thoại (tập truyện)
... và là Chủ biên của Tạp chí: Phương Trời Cao Rộng, Nguyệt san Chánh Pháp...
Gần 60 năm trôi qua, tính từ lúc em còn nằm trên ghế bố được anh đứng cạnh canh chừng (như trong hình minh họa kèm theo), hai anh em đều đã ... già bạc tóc, da nhăn.
Em vẫn luôn luôn yêu quý anh, Vĩnh Hảo, thần tượng anh, xem anh như một vị giảng sư, giáo thọ của mình trong suốt sự nghiệp cầm bút viết văn làm thơ Đạo lẫn Đời.
Cảm ơn anh rất nhiều, vì nhờ có anh nên những năm qua mới có một người Phật tử viết văn làm thơ, viết bài đưa tin và ảnh thường ký bút hiệu Tâm Không - Vĩnh Hữu.
Vậy là, hai anh em đã chung một lối đi, chung một con đường, con đường tràn đầy ánh sáng của Chánh Đạo, của Từ Bi Hỷ Xả.
Từ năm 1988 đến nay, dịp để anh em hội ngộ thật là hiếm hoi, ngắn ngủi, nên em rất trân quý thời gian có cơ hội được ôm anh, ngồi bên anh, chẳng để tâm sự nhiều, chỉ thăm hỏi qua loa, và chỉ nhìn nhau cười cười bên ly cà phê ở quán nhạc nhẹ nhàng du dương, lắng nghe những ca từ quen thuộc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn về kiếp người bọt bèo giữa dòng trôi vô thường:
"Bao nhiêu năm làm kiếp con người
Rồi một chiều tóc trắng như vôi
Lá úa trên cao rụng đầy
Cho trăm năm vào chết một ngày"
Mong ngày được hội ngộ cùng anh lắm thay!
Quý vị đang truy cập từ IP 3.238.70.175 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập