Na-tiên từ đó ra đi, du hóa khắp nơi, vì người mà thuyết giảng kinh
pháp, dạy người làm việc thiện. Những người được ngài giáo hóa, có kẻ
phát tâm thọ trì Năm giới, có người đắc quả Tu-đà-hoàn, có người đắc quả
Tư-đà-hàm, có người đắc quả A-na-hàm, hoặc cũng có người xuất gia làm
sa-môn, đắc quả A-la-hán. Cho đến các vị Thiên vương, Đế-thích cõi trời
cũng thường hiện xuống nghe ngài thuyết pháp. Thanh danh của ngài vang
lừng khắp chốn, ngài đi đến đâu, ai nấy được gặp ngài đều sanh tâm hoan
hỷ, được nhiều phước báu, cho đến các loài rồng, quỷ thần cũng được nhờ
sức tế độ.
Sau ngài đến xứ Xá-kiệt ở Thiên Trúc, ngụ trong chùa Tiết-trì-ca. Nơi
ấy, ngài gặp lại người quen cũ từ kiếp trước, nay sanh ra ở một vùng ven
biển, làm thái tử con vua, tên là Di-lan-đà.
° ° °
Di-lan-đà tuổi còn nhỏ đã thích đọc kinh sách, học qua các đạo khác
biệt đều có thể phân biệt hiểu rõ, thường chất vấn các thầy tu đạo khác,
không ai có thể đối đáp hơn được.
Khi vua cha băng hà, Di-lan-đà nối ngôi làm quốc vương, lấy chánh pháp
trị quốc. Vua là người tài cao, có trí tuệ, hiểu thấu việc đời, có thể
luận bàn việc quá khứ, hiện tại, vị lai đều thông suốt, lại giỏi việc
chiến trận, nhiều mưu trí, không việc gì là không rõ biết.
Một hôm, vua ra ngoài thành dạo chơi, dẫn theo cả quần thần binh tướng.
Bấy giờ, lòng vua cao ngạo, tự nghĩ rằng: “Ta nay làm vua, có thể hiểu
thấu hết thảy kinh điển của các đạo, không còn ai có thể đối đáp hơn
được ta.”
Nghĩ vậy rồi, vua liền bảo quần thần rằng: “Bây giờ còn sớm lắm, trở vào
thành cũng không có việc chi làm. Các ngươi xem gần đây có vị đạo nhân
nào có thể cùng ta đối đáp nghĩa lý kinh đạo hay chăng?”
Có vị cận thần tên là Triêm-di-lỵ Vọng-quần tâu lên rằng: “Tâu đại
vương, gần đây có vị sa-môn tên là Giả-hòa-la, thông thạo kinh nghĩa, có
thể cùng đại vương đối đáp.”
Vua liền sai Triêm-di-lỵ đi thỉnh trưởng lão Giả-hòa-la đến. Triêm-di-lỵ
đến chỗ trưởng lão, thưa rằng: “Đại vương muốn được gặp ngài.”
Giả-hòa-la đáp: “Đại vương muốn gặp, nên tự đi đến đây, ta không đến chỗ
ông ấy.”
Triêm-di-lỵ trở về tâu lên vua như vậy. Vua liền lên xe, cùng với 500
quân cưỡi ngựa thẳng đến chỗ ngôi chùa của trưởng lão Giả-hòa-la. Gặp
nhau chào hỏi xong, vua liền hỏi: “Ngài vì sao từ bỏ nhà cửa, vợ con,
xuất gia làm sa-môn? Ngài cầu được đạo lý gì?”
Giả-hòa-la đáp rằng: “Ta học theo đạo Phật, làm việc chân chánh, đời này
được phước báu, đời sau lại cũng được nhiều phước báu. Vì thế mà cạo tóc
xuất gia làm sa-môn.”
Vua lại hỏi: “Như có người cư sĩ tại gia, có vợ con, làm việc chân chánh
thì đời này có được phước báu chăng? Đời sau có được phước báu chăng?”
Giả-hòa-la đáp: “Dù là cư sĩ tại gia, có vợ con, nếu biết làm việc chân
chánh thì đời này cũng được phước báu, đời sau cũng được phước báu.”
Vua liền hỏi: “Như người tại gia có vợ con, làm việc chân chánh, đời này
cũng được phước báu, đời sau cũng được phước báu. Thế thì ngài đâu cần
phải cạo tóc, xuất gia làm sa-môn?”
Giả-hòa-la lặng thinh không đáp lại.
Quần thần quanh vua liền nói rằng: “Vị sa-môn này sáng suốt trí tuệ,
cũng không đủ đối đáp với đại vương.” Rồi họ đều đưa nắm tay lên cao mà
hô to rằng: “Đại vương thắng rồi! Đại vương thắng rồi!”
Trưởng lão Giả-hòa-la lặng thinh nhận thua cuộc.
Vua đưa mắt nhìn các vị cư sĩ quanh đó, thấy sắc mặt họ thản nhiên không
tỏ vẻ gì là xấu hổ. Vua liền nghĩ rằng: “Bọn cư sĩ ở đây chẳng lấy gì
làm xấu hổ khi thấy vị sa-môn này thua cuộc. Như vậy chắc hẳn là còn có
sa-môn khác trí tuệ sáng suốt hơn, có thể cùng ta đối đáp nghĩa lý.”
Vua liền quay sang hỏi cận thần Triêm-di-lỵ: “Còn có vị sa-môn nào trí
tuệ sáng suốt hơn, có thể cùng ta đối đáp chăng?”
Triêm-di-lỵ thưa rằng: “Tâu đại vương! Có vị sa-môn tên là Na-tiên, trí
tuệ sâu rộng, hiểu thấu chỗ yếu nghĩa trong kinh điển, có thể cùng đại
vương đối đáp.”
Vua hỏi lại: “Quả thật có thể cùng ta đối đáp chăng?”
Triêm-di-lỵ đáp: “Tất nhiên là được. Vị ấy có thể cùng chư thiên cõi
trời đối đáp, huống chi là ở cõi người.”
Vua liền lập tức sai Triêm-di-lỵ đi thỉnh Na-tiên đến. Triêm-di-lỵ tìm
đến nơi, thưa rằng: “Đại vương muốn được gặp ngài.” Na-tiên liền cùng
các vị đệ tử đi theo, thẳng đến chỗ vua.