Thêm một chút kiên trì và một chút nỗ lực thì sự thất bại vô vọng cũng có thể trở thành thành công rực rỡ. (A little more persistence, a little more effort, and what seemed hopeless failure may turn to glorious success. )Elbert Hubbard
Nếu bạn không thích một sự việc, hãy thay đổi nó; nếu không thể thay đổi sự việc, hãy thay đổi cách nghĩ của bạn về nó. (If you don’t like something change it; if you can’t change it, change the way you think about it. )Mary Engelbreit
Hạnh phúc không phải là điều có sẵn. Hạnh phúc đến từ chính những hành vi của bạn. (Happiness is not something ready made. It comes from your own actions.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Tôn giáo của tôi rất đơn giản, đó chính là lòng tốt.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Điều khác biệt giữa sự ngu ngốc và thiên tài là: thiên tài vẫn luôn có giới hạn còn sự ngu ngốc thì không. (The difference between stupidity and genius is that genius has its limits.)Albert Einstein
Ai bác bỏ đời sau, không ác nào không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 176)
Lời nói được thận trọng, tâm tư khéo hộ phòng, thân chớ làm điều ác, hãy giữ ba nghiệp tịnh, chứng đạo thánh nhân dạyKinh Pháp Cú (Kệ số 281)
Một người trở nên ích kỷ không phải vì chạy theo lợi ích riêng, mà chỉ vì không quan tâm đến những người quanh mình. (A man is called selfish not for pursuing his own good, but for neglecting his neighbor's.)Richard Whately
Hãy học cách vui thích với những gì bạn có trong khi theo đuổi tất cả những gì bạn muốn. (Learn how to be happy with what you have while you pursue all that you want. )Jim Rohn
Để có thể hành động tích cực, chúng ta cần phát triển một quan điểm tích cực. (In order to carry a positive action we must develop here a positive vision.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Cuộc sống ở thế giới này trở thành nguy hiểm không phải vì những kẻ xấu ác, mà bởi những con người vô cảm không làm bất cứ điều gì trước cái ác. (The world is a dangerous place to live; not because of the people who are evil, but because of the people who don't do anything about it.)Albert Einstein
Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Phi lễ »» Xem đối chiếu Anh Việt: Chương 9. »»


Văn
Một tuần rồi, nhà vắng quá, tôi trở lại với công việc như cũ. Nghĩ rất nhiều đến Mai, lẽ dĩ nhiên, trong sự vắng mặt lắm khi còn rõ rệt hơn là sự có mặt. Ngày Mai còn ở chung, tôi không nhớ rõ những đặc điểm của Mai bằng mấy hôm nay… Từ giọng cười đến cái nhìn, cái nhìn của từng lúc khác nhau… Hôm nào đi chơi trong rừng, trời mưa… Hôm nào Mai ốm thức dậy thấy tôi ngồi cạnh… Cái nhìn hôm Mai mang quà của Sung từ Saigon đi thẳng lên cho chúng tôi. Làm sao quên được…
Tại sao đêm ấy tôi lại sợ hãi, lại ngập ngừng, lại không thức Mai dậy để nói cho Mai biết rằng "Mai ơi, chúng ta chỉ là người, Mai cũng như anh". Mai sẽ trả lời với tôi ra sao, trốn tránh chăng? Chấp thuận chăng? Sao lại không quyết liệt một lần. Hối hận hay là tiếc rẻ, loài người đã cãi nhau hằng trăm vạn lần về hai thứ tình cảm ấy. Đằng nào thì hôm nay Mai cũng bỏ chúng tôi để trở về với cuộc sống cũ. Không một lời chào hỏi, đi như người đi trốn tội lỗi. Mà xét ra Mai có làm gì để phải đi trốn.
Chẳng biết Thu nghĩ gì mà cô ta cố sức tẩy xóa hết tất cả những kỷ niệm, những dấu vết, những gì có thể gợi lại hình ảnh Mai. Thu ghen chăng, tôi tưởng rằng chúng tôi chỉ sống với nhau vì xã hội thì còn gì đâu mà ghen. Có nhiều buổi tối tôi bắt gặp tôi nhìn vào quãng trống, lắng phân tích những suy tư của mình. Con người trở nên phức tạp. Nhưng lạ hơn nữa là có khi tôi tưởng như tôi đang ngồi nhìn Mai vẽ, trước mắt tôi hiện ra rất rõ ràng cái dáng vóc gầy gầy ấy với chiếc áo khoác bẩn và cứng vì mầu với sơn. Cũng cánh tay đang đưa lên đưa xuống nét bút, rồi những bức tranh lần lượt hiện ra.
Sung và tôi vẫn chưa tìm ra đầu mối để gợi chuyện với nhau. Hôm qua trong bữa cơm tôi cáu quá nên nhất định phá vỡ sự im lặng gò ép. Người ta có quyền gì mà cấm được tôi? Tôi chợt hỏi:
- Giờ này Mai ở đâu nhỉ?
- Saigon chứ đâu.
Thu trả lời vội vàng, làm như cả Sung lẫn Thu đều thù ghét Mai hay sao ấy, vô lý, đã vậy tôi cố hỏi thêm:
- Mai đang làm gì nhỉ?
- Vẽ.
- Bao giờ chẳng vẽ, con người ấy thì chỉ có thế.
Sung chỉ nói độc nhất một tiếng vẽ, câu sau là của Thu. Nhưng tôi vẫn chưa hài lòng, sao lại bất công với Mai đến thế. Tôi muốn hỏi lên câu ấy, nhưng có gì nghẹn ngào ngăn chặn, tôi nói một câu khác tầm thường hơn, không cần, tôi nói cho tôi nghe.
- Chắc cô bé phải buồn nhỉ, sẽ nhớ cái khung cảnh êm ấm của những ngày sống chung.
Câu nói của tôi như mảnh ngói ném xuống đáy giếng sâu, không vang lên một hồi âm nào. Người ta bắt tôi phải quên. Làm như tôi là một tờ giấy, một tấm bảng, ai muốn viết gì lên thì viết rồi xóa bao giờ thì xóa. Tôi ném mạnh bát cơm xuống bàn cho nó đổ tung tóe ra rồi xô ngã ghế đi vào phòng trong. Lần đầu tiên tôi có can đảm hành động như thế. Thu và Sung nhìn nhau ngơ ngác, hai người sẽ bảo tôi là vũ phu, chắc vậy nhưng muốn bảo thế nào cũng được. Tôi không sống cho ai cả, tôi sống cho tôi.
Thu
Phải nói thật. Giờ phút này tôi đã đủ can đảm rồi, không cần phải chờ Sung đi vắng nữa, không cần Sung cho phép, tôi cứ nói, Sung đã bảo không muốn tôi gánh lấy một mình. Tôi phục và kính sự can đảm, cao cả anh hùng của Sung. Nói đi rồi ra sao thì ra.
Sung
Một ngày mai sẽ quyết liệt vô cùng.
DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH
Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.0 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập