Hãy tự mình làm những điều mình khuyên dạy người khác. Kinh Pháp cú
Đừng than khóc khi sự việc kết thúc, hãy mỉm cười vì sự việc đã xảy ra. (Don’t cry because it’s over, smile because it happened. )Dr. Seuss
Kẻ hung dữ hại người cũng như ngửa mặt lên trời mà phun nước bọt. Nước bọt ấy chẳng lên đến trời, lại rơi xuống chính mình.Kinh Bốn mươi hai chương
Khởi đầu của mọi thành tựu chính là khát vọng. (The starting point of all achievement is desire.)Napoleon Hill
Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái!Kinh Pháp cú (Kệ số 251)
Giữ tâm thanh tịnh, ý chí vững bền thì có thể hiểu thấu lẽ đạo, như lau chùi tấm gương sạch hết dơ bẩn, tự nhiên được sáng trong.Kinh Bốn mươi hai chương
Khi gặp chướng ngại ta có thể thay đổi phương cách để đạt mục tiêu nhưng đừng thay đổi quyết tâm đạt đến mục tiêu ấy. (When obstacles arise, you change your direction to reach your goal, you do not change your decision to get there. )Zig Ziglar
Sự ngu ngốc có nghĩa là luôn lặp lại những việc làm như cũ nhưng lại chờ đợi những kết quả khác hơn. (Insanity: doing the same thing over and over again and expecting different results.)Albert Einstein
Bậc trí bảo vệ thân, bảo vệ luôn lời nói, bảo vệ cả tâm tư, ba nghiệp khéo bảo vệ.Kinh Pháp Cú (Kệ số 234)
Như đá tảng kiên cố, không gió nào lay động, cũng vậy, giữa khen chê, người trí không dao động.Kinh Pháp cú (Kệ số 81)
Trang chủ »» Danh mục »» THUYẾT GIẢNG GIÁO PHÁP »» Lời kinh xưa buổi sáng này »» I. Đóa tường vi vẫn nở - Trời mây bên ấy »»
Không biết trời núi Kim Sơn bên ấy dạo này ra sao? Buổi sáng mây trời
chắc vẫn còn về che phủ rừng thông cao. Tôi về bên này được mấy hôm lại
cứ nhớ về bên ấy. Mà cuộc đời bao giờ cũng vậy, hết nghĩ bên này rồi lại
nhớ bên kia.
Trời bên này đã thật sự vào thu rồi đó! Buổi chiều, con đường về nhà hai
bên rừng có ngàn lá đổi sang màu trái chín, đẹp kỳ diệu. Vào ngày mưa có
những chiếc lá ướt vàng, tím, đỏ... phủ ngập lối đi. Trời bên này vào
thu lạnh lắm, nhưng không biết đã lạnh bằng bên ấy chưa!
Rừng thông Kim Sơn cao quá, cao hơn mây. Mà thật ra tôi thấy mình cũng
cao hơn mây nữa. Tôi nhớ những buổi sáng tinh mơ, ra đứng ngoài hiên
thiền đường nhìn mây ngàn từ ngoài vịnh kéo vào. Mây bềnh bồng phủ kín
cả núi rừng, che khuất thành phố nhỏ dưới kia. Mây trắng và nhẹ như mơ,
như một giấc mộng trong chuyện cổ tích xưa. Tôi đứng yên thật lâu, không
làm gì cũng thấy hạnh phúc.
Những ngày ở bên ấy tôi quên hỏi các sư cô, sư chú những gì làm cho họ
hạnh phúc. Mà tôi nghĩ, nếu hỏi có lẽ cũng không ai trả lời. Vì làm sao
ta có thể bắt giữ được ánh trăng trong lòng bàn tay mình được phải không
bạn? Tôi thì nghĩ hạnh phúc là được làm những gì mình thích. Đơn sơ và
giản dị thế thôi.
Tôi thích được đứng thật yên ngoài hiên thiền đường để nhìn mây trắng
phủ kín núi rừng. Tôi thích được nghe tiếng chuông báo chúng của chú
Quảng Tiến mỗi sáng, mỗi chiều thong thả vọng xa trong không gian. Tôi
thích được nhìn một cánh chim nhỏ lơ lững đứng yên giữa trời chiều mênh
mông. Tôi thích được nhìn bầu trời đêm của rừng núi lấp lánh ngàn vạn vì
tinh tú. Tôi thích được ngồi dưới cội cây già nhìn xuống phố thị xa xôi
có trăm ngọn đèn vàng lấp loáng như những châu báu ngọc ngà trong chuyện
thần thoại.
Tôi thích những bài viết rất thật lòng mình như tâm hồn của cô Thanh
Hiền. Tôi thích những buổi sáng đi thiền hành giữa rừng đan mộc, có hàng
cây cao trăm tuổi ngước mặt nhìn không thấy ngọn. Tôi thích được lang
thang trong những khu rừng già tối âm u thỉnh thoảng có vài vệt nắng như
từ thiên đường rọi xuống. Tôi thích được ngồi trong cốc cô Quảng Tâm
nghe kể chuyện ngày xưa rồi một lần rời xa phố thị. Tôi thích những con
đường thiền hành nhỏ quanh co có chênh vênh ghềnh đá. Tôi thích được nằm
xuống ngủ thật yên dưới bầu trời khuya có hàng thông đứng im in bóng
trên nền trời đầy sao vang tiếng rừng đêm.
Tôi thích được bước qua Tổ đường và ý thức rằng ngàn đời sau người xưa
vẫn có mặt trong mỗi bước chân ta đi. Tôi thích được thấy dáng đi hiền
lành, giọng nói quen thương của cô Thanh Chơn như một người chị rất
thân. Tôi thích được mơ làm chú tiểu của Huyền Không, đêm không ngủ vác
sào trèo lên mái chùa rêu phong kéo rụng mấy vì sao. Tôi thích được ngắm
những buổi chiều hoàng hôn nắng nhuộm vàng rừng núi. Tôi thích được nhìn
ra vịnh biển xa xôi có bọt sóng viền trắng bờ. Tôi thích những bước chân
vững chãi và nhẹ như cỏ lá của cô Thanh Ý, bước tới thảnh thơi.
Tôi thích được trèo lên những tảng đá nằm thật yên ngủ quên rồi thấy
mình là mây trôi vào Phương Vân Am. Tôi thích con đường thiền hành sáng
nay có mây kéo vào che kín lối đi. Tôi thích cõi tịnh độ của tôi, của
chú Quảng Đạt, nào có khác gì hơn bây giờ và ở đây đâu? Tôi thích những
ngày có mây mưa trôi ngang qua tàn lá của rừng già, chợt hóa thân thành
ngàn giọt nước mát rơi rụng xuống ướt vai. Tôi thích ngồi yên trên vách
đá buổi trưa nghe tiếng của thinh lặng rơi trong không trung. Tôi thích
đặt chân trên con đường thiền hành thật êm lót bằng lá đan mộc nhỏ như
lá me. Tôi thích những đóa hoa rừng màu vàng, tím mọc hai bên đường giữa
mùa đông. Tôi thích hóa thành mây bay ra biển rồi trở về làm tươi mát
núi rừng. Tôi thích được ngồi uống trà với chú Quảng Trí, cuộc đời cũng
có lúc ấm như những ngày mưa mùa đông qua núi vậy.
Tôi thích nhìn những bước chân của Sư Ông thật yên trên con đường nhỏ về
Phương Vân Am. Tôi thích được nghe những câu chuyện về tấm lòng của Sư
Phụ, bao dung và độ lượng, sẵn sàng nhận lãnh hết mọi khổ đau của kẻ
khác. Tôi thích nét uy nghi của những vị xuất gia, làm bóng mát hạnh
phúc cho cuộc đời. Tôi thích được ngắm một con chim xanh thật lạ về đậu
trên tảng đá dưới một cội cây già. Tôi thích những hôm có vài áng mây
trắng về ngủ yên trên mặt biển. Tôi thích được thấy lại mình ngày xưa
trong bé Nhật Siêu ngồi im lặng ngước lên nhìn Phật trong thiền đường.
Tôi thích được nhìn bình minh mọc trên biển, hoàng hôn về trên núi.
Đồi núi tu viện chập chùng rừng thông xanh ngàn năm không thay màu lá.
Đó, bạn thấy không, cũng chỉ là đơn sơ thế thôi. Hạnh phúc lớn làm bằng
những hạnh phúc nhỏ. Chúng tuy mỏng manh và vô thường đấy, nhưng chúng
có thật và có mặt khắp nơi chung quanh ta. Tôi nhớ Ramakrisna có nói:
“Ta không thấy những vì sao trên trời vào ban ngày, nhưng điều ấy đâu có
nghĩa là bầu trời không có sao!” Tôi biết, hạnh phúc không phải là giấc
mơ và giấc mơ chưa phải là hạnh phúc, phải không bạn?
Quý vị đang truy cập từ IP 3.81.29.254 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập