Những khách hàng khó tính nhất là người dạy cho bạn nhiều điều nhất. (Your most unhappy customers are your greatest source of learning.)Bill Gates
Bạn nhận biết được tình yêu khi tất cả những gì bạn muốn là mang đến niềm vui cho người mình yêu, ngay cả khi bạn không hiện diện trong niềm vui ấy. (You know it's love when all you want is that person to be happy, even if you're not part of their happiness.)Julia Roberts
Chúng ta không làm gì được với quá khứ, và cũng không có khả năng nắm chắc tương lai, nhưng chúng ta có trọn quyền hành động trong hiện tại.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Sự ngu ngốc có nghĩa là luôn lặp lại những việc làm như cũ nhưng lại chờ đợi những kết quả khác hơn. (Insanity: doing the same thing over and over again and expecting different results.)Albert Einstein
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn, ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần, ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp Cú (Kệ số 8)
Từ bi và độ lượng không phải là dấu hiệu của yếu đuối, mà thực sự là biểu hiện của sức mạnh.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Người tốt không cần đến luật pháp để buộc họ làm điều tốt, nhưng kẻ xấu thì luôn muốn tìm cách né tránh pháp luật. (Good people do not need laws to tell them to act responsibly, while bad people will find a way around the laws.)Plato
Hạnh phúc giống như một nụ hôn. Bạn phải chia sẻ với một ai đó mới có thể tận hưởng được nó. (Happiness is like a kiss. You must share it to enjoy it.)Bernard Meltzer
Trong cuộc sống, điều quan trọng không phải bạn đang ở hoàn cảnh nào mà là bạn đang hướng đến mục đích gì. (The great thing in this world is not so much where you stand as in what direction you are moving. )Oliver Wendell Holmes
Nếu bạn muốn những gì tốt đẹp nhất từ cuộc đời, hãy cống hiến cho đời những gì tốt đẹp nhất. (If you want the best the world has to offer, offer the world your best.)Neale Donald Walsch
Trang chủ »» Danh mục »» SÁCH TẠP BÚT - TRUYỆN KÝ »» Hạnh phúc hiện tiền »» Hay và dở »»
Tôi nhớ những ngày đầu tìm đến cửa thiền. Tôi và người bạn thường đi nghe Pháp thoại và tọa thiền. Thứ 2-4-6 tọa thiền, 3-5-7 nghe Pháp tại Thiền Viện Chân Không.
Chúng tôi tiếp nhận Phật Pháp không khác gì đói ăn khát uống. Ngày nào cũng hăng hái, mặc đồ mẻ, vai mang túi xách. Mỗi một bài Pháp thoại của Thầy như một vườn hoa lạ, như những liều thuốc bổ dưỡng cho tâm linh, trí não.
Một hôm, trên đường về người bạn tôi nói, thầy A giảng hay hơn thầy B. Tôi nói, anh thấy vậy à?
Ông bạn liền bắt đầu cuộc phân tích, mổ xẻ theo cái thấy của mình. Rồi quay sang hỏi tôi, ông có thấy vậy không? Tôi không thấy gì cả, không thấy dở cũng không thấy hay. Người bạn bắt đầu ra sức thuyết phục, cố tóm cổ tôi để lôi theo con đường của anh ta, theo ý anh ta. Khuôn mặt anh bắt đầu biểu hiện sự không hài lòng. Rồi anh quay sang nặng lời: “Ông không phân biệt được à? Chẳng lẽ người ta đưa gì ông ăn nấy, đưa phân cũng ăn sao?” Tôi cười, quay sang nhìn người bạn trìu mến mà không nói gì cả.
Rồi thời gian sau, chúng tôi ít đi nghe pháp, ít lên Thiền Viện. Chúng tôi vẫn duy trì trao cho nhau những cuốn sách Kinh, sách Thiền... Những buổi café hay buổi trà, chúng tôi đều gọi đó là những buổi Thiền, café Thiền, Trà Thiền... Có lúc, chúng tôi chia sẻ những công án, những lời Kinh. Nhưng cũng có lúc chúng tôi ngồi lặng im, chẳng nói câu nào. Chúng tôi có thể ngồi với nhau cả buổi, cả ngày. Ngồi có mặt với nhau, ngồi im chẳng nói năng gì, còn hơn là khua môi cho mệt mỏi.
Câu chuyện hay và dở ngày xưa, theo thời gian bạn tôi đã hiểu. Tại thời điểm đó, với căn cơ anh ta cho là có hay, có dở. Nhưng tại thời điểm này, với căn cơ anh không còn thấy hay dở nữa. Đối tượng vẫn giữ nguyên, sự vật không thay đổi, chỉ có con người thay đổi mà thôi.
Khi quán sát kỹ thì chẳng có gì hay, cũng chẳng có gì dở. Hay dở là do tâm sinh phân biệt. Con người thích khen hơn chê, thích hay hơn dở. Đó là cái nhìn nhị nguyên, phân biệt trên dưới, cao thấp, cũng do chấp ngã mà ra.
Biết hay, biết dở mà không theo, không nghiêng ngã, thì chẳng có gì đụng đến ta được. Khi ngồi thiền, chúng ta có thể nghe rõ ràng từng tiếng động, tiếng chó sủa, tiếng quạt máy, thậm chí tiếng nhạc hay nghe êm tai. Rồi ta theo tiếng nhạc mà phóng tâm, ôi bài nhạc hay quá, tựa đề là Đóa hoa vô thường, bài này là của Trịnh Công Sơn v.v... Đó là ta đã phân biệt, đã bám chấp, đã nghiêng ngã rồi...
Ta phải có khả năng liễu biệt tất cả thì mới ngồi yên, mới định được. Ta có thể tự do mà ung dung bước thảnh thơi. Vô phân biệt trí thì sanh tử không trỗi dậy, đẹp xấu không còn tranh giành.
Vì lầm cầu Phật… thế thôi!
Cầu Thiền bởi trót mê lời u mê.
Cầu thiền, cầu Phật mà chi,
Ngồi im chẳng nói câu gì là hơn.
(Ni sư Diệu Nhân)
Quý vị đang truy cập từ IP 18.204.42.98 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập