Hương hoa thơm chỉ bay theo chiều gió, tiếng thơm người hiền lan tỏa khắp nơi nơi.
Kinh Pháp cú (Kệ số 54)
Lửa nào sánh lửa tham? Ác nào bằng sân hận? Khổ nào sánh khổ uẩn? Lạc nào bằng tịnh lạc?Kinh Pháp Cú (Kệ số 202)
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn, ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần, ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp cú (Kệ số 8)
Kẻ hung dữ hại người cũng như ngửa mặt lên trời mà phun nước bọt. Nước bọt ấy chẳng lên đến trời, lại rơi xuống chính mình.Kinh Bốn mươi hai chương
Lời nói được thận trọng, tâm tư khéo hộ phòng, thân chớ làm điều ác, hãy giữ ba nghiệp tịnh, chứng đạo thánh nhân dạyKinh Pháp Cú (Kệ số 281)
Ai bác bỏ đời sau, không ác nào không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 176)
Không làm các việc ác, thành tựu các hạnh lành, giữ tâm ý trong sạch, chính lời chư Phật dạy.Kinh Đại Bát Niết-bàn
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc nhưng không hương. Cũng vậy, lời khéo nói, không làm, không kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 51)
Thường tự xét lỗi mình, đừng nói lỗi người khác.
Kinh Đại Bát Niết-bàn
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc lại thêm hương; cũng vậy, lời khéo nói, có làm, có kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 52)
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@rongmotamhon.net
Font chữ:
Phật bảo rằng: Nầy Đại Vương! Nên rõ biết tất cả chúng sanh trong thế gian nầy đều do sự bố thí thanh tịnh; cho nên thọ được phước báu. Oán tặc chẳng hại được. Giả sử có cả trăm ngàn người đi nữa, lại chẳng thể cướp đoạt được. Tùy theo nơi đến mà phước ấy dẫn đầu; cho đến cuộc đời khác. Phước lại cũng như vậy, giống như bạn lữ, thường hay bên mình. Lúc ấy Đức Thế Tôn nói kệ rằng:
Do đời trước tích tập
Rộng rãi việc làm phước
Nay được làm bậc vua
Đủ đẹp để tôn quý
Trăm ngàn những việc khác
Đứng thẳng ở trước vua
Phước lực nhiếp hết vậy
Chiêm ngưỡng cùng khúm núm
Nêu rõ phước nghiệp kia
Như mắt, bụng, tay chân
Thường bảo vệ cho nhau
Hay liên tục không dứt
Ta xưa tu hạnh thí
Tất cả đều xả bỏ
Chỉ giữ một con voi
Tùy ý cỡi qua lại
Vui dừng nơi núi rừng
Tu tập cùng Thiền Định
Lúc ấy cả nhơn dân
Ai nấy đều chạy theo
Hoặc tay cầm phất trắng
Hoặc lại cầm dù che
Cho đến cả đệm chiếu
Để làm giường ngồi nằm
Họ đều hỏi vua rằng
Chúng tôi chẳng phước huệ
Nay nguyện gần gũi Ngài
Đồng tu những việc lành
Phước là việc cao cả
Thường được vui chơn thật
Phước là bạn thứ nhất
Dẫn đến nơi an ổn
Phước giống Như Ý bảo
Để đó rồi cầm lên
Tạo tốt đẹp bậc nhất
Những nguyện đều thành tựu
Sắc tướng đều đẹp đẽ
Thọ niềm vui ngũ dục
Nói năng người vui nghe
Thiện xảo thật rõ ràng
Thọ mệnh được dài lâu
An ổn chẳng lo rầu
Tất cả các chúng sanh
Thấy như bạn lành vậy.
Nếu các loài hữu tình cho là phước điền bậc nhất, thì thuận theo chánh lý, chuyên tâm bố thí, thì quyết định sanh ra trong đời nầy được giàu có, tương ưng với phước báu. Như một phu nhơn tóc vàng ánh, nghe nói về công đức của Phật; nên tâm sanh tán thán ngưỡng mộ. Đầu tiên bà dùng mái tóc vàng ấy dâng lên Đức Phật. Lại có Vương Nữ Thiện Tư cúng dường đồ ăn thức uống ngon lạ cho Ngài Tu Bồ Đề. Lại có Tu Phát Bà La Môn nữ tự cắt mái tóc của mình để đổi lấy cháo và cơm cúng cho Tôn Giả Đại Ca Chiên Diên. Sau đó tóc được mọc lại. Cả 3 người đàn bà do sự bố thí thanh tịnh mà hiện thân được làm Hoàng hậu của cả nước. Lại có Trưởng Giả Phước Nghiêm cùng đến thỉnh Phật và các vị A La Hán cùng đến nhà để dùng cơm. Trong kho của đầy như mục ngưu nữ dùng hương Chiên Đàn và Điền Xá nữ dùng lúa kết hoa, cúng dường tháp Phật, đều được sanh Thiên. Tất cả như vậy đều nhận được nhơn duyên trong hiện đời. Trong kinh Thắng Quân Vương có nói: Khi Đức Phật ở tại thành Xá Vệ thì có phu nhơn Mạt Lị của vua Thắng Quân, đầu tiên bà sanh một con gái, đầy đủ 18 loại cực xấu; năm qua tháng lại lớn dần tìm cầu chỗ xứng đôi vừa lứa trong quý tộc; nhưng chẳng vui vì nhà trai thuộc chủng tộc thấp hèn. Ý vua không vui. Lúc ấy ở ngoại quốc có một người con trai của một Trưởng Giả ở lâu tại thành nầy tiêu xài hoang phí, phường chèo chung quanh, lại chưa kết hôn; nên Sứ thần đến thưa vua và vua cho triệu vào hỏi rằng:
Ta có một Trưởng Nữ sẽ cho làm vợ khanh; nhưng phải suốt đời sống trong vinh hoa phú quý. Giả sử muốn trở lại nước thì nên cho trở về. Lúc ấy Công Chúa được dùng những loại đồ quý giá trang sức nơi thân để đi lấy chồng. Đem theo cùng vô số đồ vật. Khi đó con ông Trưởng Giả dẫn vợ về nhà thời gian chẳng bao lâu thì đã đến nước của mình. Khi đến nhà rồi, gia đình mới thiết lễ đãi đằng. Con ông Trưởng Giả nói rằng:
Vợ ta là con vua, trông rất là dễ nhìn. Nhưng khi đã gặp rồi thì sẽ bàn tán. Sau đó bà con cũng đến nhà nầy. Con của Trưởng Giả nói:
Sau 7 ngày thì ta ra khỏi thành để đi đến một hoa viên. Khi ấy thấy tướng rồi mọi người lại nói: Nếu lời nói ấy không đúng thì ta sẽ bị phạt 50 vạn đồng tiền. Cho đến 7 ngày trôi qua, con ông Trưởng Giả kia đã sắm sanh đầy đủ tất cả đồ ăn uống ngon ngọt; trước tiên lấy một phần để vào trong phòng, rồi nói cho vợ biết và phong tỏa các cửa. Lúc ấy con của Trưởng Giả cho chở những đồ nầy đến chỗ phạt cùng với các đồ ăn uống, rồi đến vườn kia. Lúc đó mọi người ở tại vườn nhìn thấy con ông Trưởng Giả kia chỉ đến có một mình lại hô lên rằng:
Người nầy nói dối, chẳng y như lời hứa trước.
Khi đến vườn nầy rồi liền nói với quyến thuộc rằng: Thật là khổ thay! Quý vị không thấy nên giận, nguyện được xử phạt.
Mọi người nói rằng: Có phải vợ con yêu quý nên cho cất giữ ở trong phòng vì sợ ánh sáng mặt trời mặt trăng; nên chẳng cho gặp ? Há mà gặp được chúng ta thì chúng ta xem thử ra sao.
Lúc ấy Công Chúa than lên rằng: Ta tuy còn trẻ, mà hình dung xấu xí là do nguyên nhơn gì mà chiêu cảm việc kia và than tiếp rằng: Khổ thay! Khổ thay! Làm cho bậc Trượng Phu thọ nhận nhiều sự xấu hổ, thì tạo ra những lời nói dối trá và khi gặp hình phạt thì phải xử sự ra sao ? Chỉ có che giấu bề ngoài từ chân đến trán.
Lúc bấy giờ vị Thủ Trạch Thần thấy việc nầy rồi nói với Công Chúa rằng: Ta sẽ bảo toàn tánh mạng cho ngươi, bảo đừng lo lắng. Nên biết rằng Đức Thế Tôn thường hay vì các chúng hữu tình mà cứu độ được an vui. Vì Ngài dùng tâm từ vô tận. Nên nhớ như vầy.
Ta nay đối với tất cả chúng sanh vì nói pháp quan trọng mà làm cho sanh ra tín giải.
Ta nay đối với tất cả chúng sanh làm cho kia được tẩy trừ những tham dục cấu uế.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia được tiêu trừ sự sân si sai quấy.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia diệt trừ được ngu si ám độn.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia được tăng trưởng tất cả căn lành.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia được ra khỏi sanh tử bùn nhơ.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia qua khỏi luân hồi khổ hải.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia giải thoát phiền não trói buộc.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia tránh khỏi huệ ác và tên độc.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh đào 4 dòng nước chảy để qua đến bờ kia.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho miễn trừ được ba loại nhiễm độc.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh thí cho nước pháp nầy và làm cho tiêu trừ được khát ái.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia xa rời cảnh giới ung thư.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho phá tan được trứng nước của vô thỉ vô minh.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia lánh xa được ngã mạn cao như núi ấy.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho xa lìa những việc ác, mặc áo xấu hổ.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia đầy đủ giới, định, huệ học.
Ta nay sẽ vì tất cả chúngsanh làm cho đạt được các pháp, tâm được tự tại.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia được trí nhãn thanh tịnh.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia được nhập vào cánh cửa giải thoát.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh làm cho kia phát khởi được tâm bồ đề to lớn.
Ta nay sẽ vì tất cả chúng sanh lấy tóc giác ngộ để cài lên đầu.
Ta nay sẽ vì Công Chúa con vua Thắng Quân thân hình xấu xí kia, sẽ được như nguyện.
Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn trong từng sát na nhớ nghĩ quan sát tất cả chúng sanh; hoặc gần hoặc xa; hoặc nhiều hoặc ít; hoặc tốt hoặc xấu; tánh ở trên, giữa và dưới; tất cả đều cứu độ. Dùng huệ nhãn đã thấy, chẳng có bỏ sót. Như kệ tụng rằng:
Phật chẳng bỏ chúng sanh
Xa gần đều hóa độ
Như quả khi đã chín
Tự nhiên sanh vị ngọt
Như thế Đức Mâu Ni
Oán thân chỉ một niệm
Lợi lạc những chúng sanh
Lại chẳng khác báo nầy.
Lúc bấy giờ Đức Thế Tôn đã nhiếp hóa cho ngoại đạo Ni Kiền Tử tu theo đạo lõa thể trước; hiện ra tướng trang nghiêm ngồi trên tòa sen, thân đắp y hồng, màu như mặt trời mới mọc, sắc tướng yên tĩnh, an trụ uy nghi. Trông giống như một núi vàng; ánh sáng chiếu thật mạnh đến những nơi nhiều người và Trời đang tụ tập. Như ngôi sao ở giữa mọi người, hiện ra như tướng mặt trăng tròn. Lại giống như ngồi dước gốc cây Bảo Đa La ở Thiên Cung; gió nhẹ khảy động. Người ưa nương tựa. Như châu san hô, có các hoa báu trang nghiêm. Như trên một khay làm bằng vàng có ngọn đèn lớn đang cháy. Giống như con voi trắng đi vào sông Ni Liên. Như hoa sen vàng mà nhụy chẳng dính bụi. Lại giống như mùa xuân có cây Yết Ni Ca nở hoa vàng tươi đẹp. Mọi người ai ai cũng vui ngắn. Lành thay điều phục tất cả những loài hữu tình.
Đi vào trong cảnh ác chẳng sanh mệt mỏi. Du hóa ở đường lành hay nói các pháp, đều khiến cho phát tâm, được an vui lợi lạc. Do bởi loài hữu tình từ xưa cho đến nay luôn luôn tạo tác những tham, sân, si v.v… đủ những việc làm ác. Hoặc oán hoặc thân; hay chẳng oán thân, đều bình đẳng thương xót. Giống như con một. Tất cả đều làm cho ra khỏi luân hồi hiểm nạn. Như mặt trời chiếu phá chỗ tối tăm, khắp nơi khắp chốn. Rồi lúc ấy Đức Thế Tôn dùng tất cả trí để nghe và vì ngoại đạo kia mà nói lược các pháp. Nên rõ biết rằng thế gian động và bất động pháp, đều dùng trí để rõ biết. Tất cả đều là không tịch. Do tâm hư vọng cho nên mê muội thấy là chơn thật. Còn tự tánh của Niết Bàn bổn lai vốn thanh tịnh. Kia nghe nói rồi, tâm liền khai ngộ, liền đoạn trừ những sự chấp chặt kiên cố và ngã mạn. Giống như Sư Tử phát ra tiếng rống làm chấn động, tự nhiên làm vỡ cả những tảng đá. Lúc ấy Đức Như Lai mới chỉ cho ông ta thấy những điều sai và những luận nghị đúng rồi hiện ra thần thông lớn bay lên cõi trời A Ca Ni Thác. Trong đó có các chúng sanh, tất cả nơi ấy đều xưng tán công đức của Phật. Tất cả thế gian chẳng ai hơn Ngài. Lại hiện ra tướng Vô Kiến Đảnh Điểu Tỳ Ni Sa thật đẹp, lìa những bẩn cấu và xoay sang phía phải màu xanh biếc, đẹp đẽ dễ nhìn. Lại phóng ánh sáng trắng giữa lông mi, giống như trăng tròn mùa thu. Đây chính là công đức đệ nhứt của Như Lai. Chẳng phải cảm ứng việc nhỏ nhoi giống như Phạm Thiên. Đây cũng chính là do lòng từ bi lợi tha của Đức Phật khởi lên. Giả sử như có chúng sanh nào nhiều như vi trần mà trụ được ở chánh tư duy và chẳng thể đo lường được Điểu Tỳ Ni Sa kia, chẳng cứng chẳng mềm; chẳng thành chẳng hoại; chẳng thật chẳng giả; chẳng động chẳng tịnh; chẳng nhanh chẳng chậm; chẳng mạnh chẳng yếu; chẳng chìm chẳng nổi; chẳng dễ chẳng khó; chẳng tranh chẳng yên; chẳng hợp chẳng tan; chẳng dính chẳng lìa; chẳng siêng chẳng lười; chẳng lo chẳng buông; chẳng bịnh chẳng não. Tất cả chúng sanh bình đẳng cùng có, tối thắng kiết tường, đệ nhứt công đức. Lúc bấy giờ ngoại đạo kia, tâm sanh thanh tịnh tin tưởng rõ ràng. Ở trong Phật Pháp thật là an ổn.
Lúc ấy Công Chúa ở nơi nầy thấy được ánh sáng chói lọi của Phật, tâm tư tự nhiên an lạc liền khởi niệm rằng: Nay Phật tại thế làm lợi lạc cho chúng sanh. Kẻ nào gặp nguy nan, tất đều được tế độ. Duy nguyện Đức Thế Tôn, xin đừng rời khỏi đại bi, thương xót che chở gia hộ hiện thân ra trước con. Nói lời ấy rồi liền cung kính đảnh lễ buồn bã rơi lệ. Phật rõ biết được ý nầy rồi liền làm cho phòng nhà của bà ta hốt nhiên sáng đẹp. Lúc ấy Đức Như Lai từ dưới đất hiện lên thân như vàng ròng. Tướng hảo đoan nghiêm. Ngay khi ấy Công Chúa thấy được thân Phật thì hoan hỷ chưa từng có. Rồi lấy hoa hương đem đến cúng dường. Trân bảo anh lạc dùng để bố thí, chắp hai tay tác lễ, cung kính gần gũi. Nhìn hình ảnh Phật, thân liền được đẹp đẽ, tâm thật vui vẻ, mừng vui vô kể. Đứng ngay trước Phật, liền tán thán kệ rằng:
Tối thắng Đấng Sư Tử
Nương ở hang La Nham
Đều muốn ít biết đủ
Lìa thế gian sai trái
Trí huệ là mầm mống
Tàm quý làm râu tóc
Hàng phục những ma oán
Như răng bị lung lay
Nhẫn là điều cứng cáp
Từ lực là chiếc cung
Lành phát, tên trí kia
Đoạn hẳn giặc phiền não
Tám giải thoát là ao
Chánh hạnh là bờ giác
Vô cấu nước tinh tấn
Khai giác, ý hoa sen
Dũng mãnh lìa sai quấy
Dứt sạch gốc ba cõi
Thí bình đẳng thuốc pháp
Giống bịnh tham, sân, si
Đều đốt cháy uy đức
Tướng đẹp mà trang nghiêm
Tăng trưởng tâm công đức
Làm sao với chúng sanh
Lành ở nơi uy nghi
Các căn chẳng tán loạn
Như hoa Câu Phược La
Người thấy sanh ưa mến
Chẳng sợ, chẳng nhiễm dơ
Tâm tối thắng yên ổn
Giải thoát tất cả trói
Thành tựu tất cả trí
Mâu Ni Ngưu Vương lớn
Thế gian chẳng ai bì
Hay cứu những chúng sanh
Hoặc bịnh hay lo lắng
Mặc vào Tăng Già Lê
Sâu xa như bất động
Ta lấy những thí dụ
Tâm yên để xưng tán
Như cây Kim Đa La
Cành lá đều ngay thẳng
Giống như cây trụ vàng
Ánh sáng chiếu rực rỡ
Lại như ở vàng kia
Tẩm thêm mùi Chiên Đàn
Như thế tướng thân Phật
Sánh ấy chẳng rõ hết
Hoặc như núi vàng kia
Một ngọn cao chót vót
Lúc ấy gió mạnh thổi
Vẫn vững trụ ở đây
Hoặc nói A Tu La
Giao chiến cùng cõi Trời
Trục xe vàng bị gãy
Tự nhiên hiện nơi đây
Hoặc nói lọng Đế Thích
Toàn vàng được thành tựu
Đặc biệt lại sáng chói
Hốt nhiên ở chỗ nầy
Hoặc nói Trời Đa Văn
Vi diệu lầu các quý
Dùng các báu làm hiệu
Hốt nhiên ở tại đây
Hoặc Phật Mẫu Trì Địa
Đất nứt ra của quý
Phóng đủ loại ánh sáng
Hốt nhiên hiện ở đây.
Phật đã bố thí giáo hóa rồi, tự nhiên ẩn mất. Lúc bấy giờ Công Chúa ngồi kiết già, tâm chuyên chú tưởng, nhớ nghĩ đến thân Phật. Ngay lúc ấy con của vị Trưởng Giả đầu tiên ở trong vườn nọ, vì những người thân bắt uống rượu say và họ bảo với nhau rằng: Có thể dùng tay kia của hắn để lấy chìa khóa cửa và về nhà xem người bịnh. Khi mở cửa ra thì thấy vợ hắn ta giống như là Tiên Nữ, ai cũng hoảng hốt, chẳng dứt chào hỏi. Đến khi con của Trưởng Giả vào, thấy thật đoan chánh. Vợ kể lại việc trên rồi nói cho chồng rõ hết tự sự. Bây giờ Đức Phật Thế Tôn là phước điền tối thượng, tôi nay phải đến đó để cung kính cúng dưồng. Sau khi làm Phật sự ấy xong rồi liền tự phát lời thệ nguyện rằng: Nếu mà thân ta còn những ác nghiệp và chiêu cảm quả báo xấu thì ngu