Ví như người mù sờ voi, tuy họ mô tả đúng thật như chỗ sờ biết, nhưng ta thật không thể nhờ đó mà biết rõ hình thể con voi.Kinh Đại Bát Niết-bàn
Không có ai là vô dụng trong thế giới này khi làm nhẹ bớt đi gánh nặng của người khác. (No one is useless in this world who lightens the burdens of another. )Charles Dickens
Nếu quyết tâm đạt đến thành công đủ mạnh, thất bại sẽ không bao giờ đánh gục được tôi. (Failure will never overtake me if my determination to succeed is strong enough.)Og Mandino
Chỉ có một hạnh phúc duy nhất trong cuộc đời này là yêu thương và được yêu thương. (There is only one happiness in this life, to love and be loved.)George Sand
Rời bỏ uế trược, khéo nghiêm trì giới luật, sống khắc kỷ và chân thật, người như thế mới xứng đáng mặc áo cà-sa.Kinh Pháp cú (Kệ số 10)
Lo lắng không xua tan bất ổn của ngày mai nhưng hủy hoại bình an trong hiện tại. (Worrying doesn’t take away tomorrow’s trouble, it takes away today’s peace.)Unknown
Ngủ dậy muộn là hoang phí một ngày;tuổi trẻ không nỗ lực học tập là hoang phí một đời.Sưu tầm
Ðêm dài cho kẻ thức, đường dài cho kẻ mệt, luân hồi dài, kẻ ngu, không biết chơn diệu pháp.Kinh Pháp cú (Kệ số 60)
Những khách hàng khó tính nhất là người dạy cho bạn nhiều điều nhất. (Your most unhappy customers are your greatest source of learning.)Bill Gates
Để sống hạnh phúc bạn cần rất ít, và tất cả đều sẵn có trong chính bạn, trong phương cách suy nghĩ của bạn. (Very little is needed to make a happy life; it is all within yourself, in your way of thinking.)Marcus Aurelius
Vua hỏi Na-tiên: “Có thể nào phân biệt được những gì đã hợp lại trong 
		tâm thức hay chăng? Chẳng hạn như chỉ rõ ra được đâu là chỗ nhập? Đâu là 
		chỗ hiểu biết? Đâu là chỗ suy nghĩ? Đâu là ý? Đâu là sự rung động?”
		Na-tiên đáp: “Nếu như đã hợp lại, không thể phân biệt ra được nữa.
		“Ví như người đầu bếp nấu món ăn ngon, trong ấy có nước, có thịt, có gia 
		vị hành, tỏi, gừng, dưa muối, bột gạo... Đại vương bảo người đầu bếp ấy 
		rằng: Ngươi nấu món ăn này như thế nào, hãy mang từng món đến đây cho 
		trẫm, trước hãy mang nước đến..., sau nữa là hành, sau nữa là gừng, sau 
		nữa là dưa muối, sau nữa là bột gạo... 
		“Món ăn đã nấu rồi, người ấy có thể mang riêng từng vị trong ấy đến cho 
		đại vương như vậy được chăng?”
		Vua đáp: “Món ăn đã nấu thành rồi, không thể phân biệt các vị trong ấy 
		ra được nữa.”
		Na-tiên nói: “Những việc ta đang bàn đây cũng lại như vậy. Một khi đã 
		hợp lại thì không còn có thể phân biệt ra được nữa. Không thể chỉ ra đây 
		là sự khổ vui, đây là sự hiểu biết, đây là sự rung động, đây là sự suy 
		nghĩ...”
		Vua tán thán rằng: “Hay thay! Hay thay!”
		Vua lại hỏi Na-tiên: “Người ta lấy mắt nhìn có thể phân biệt được vị mặn 
		của muối chăng?”
		Na-tiên hỏi lại: “Chỗ biết của đại vương có như vậy chăng? Có thể lấy 
		mắt nhìn được vị mặn của muối chăng?”
		Vua đáp: “Mắt không nhìn được vị mặn.”
		Na-tiên nói: “Người ta chỉ có thể dùng lưỡi mà biết vị mặn của muối, 
		không thể dùng mắt mà biết được.”
		Vua lại hỏi: “Có phải mọi người đều dùng lưỡi để biết các mùi vị chăng?”
		Na-tiên đáp: “Đúng vậy, mọi người ai cũng dùng lưỡi để phân biệt mùi 
		vị.”
		Vua lại hỏi: “Như xe chở muối, trâu kéo muối, xe với trâu có 






Mời xem phần:
15. PHÂN BIỆT

Kinh Tỳ-kheo Na-tiên
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần... 
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.85 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn. 
 
  Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
  Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập