Chim Việt Cành Nam           [   Trở Về   ]          [ Trang chủ ]             [  Tác giả ]

XUÂN HIỂU 
của Mạnh Hạo Nhiên

Thu Tứ

Nguyên văn 
Dịch nghĩa
Dịch ra thơ Đường luật
- Tương Như
- Kiều Văn
- Thu Tứ
Dịch ra thơ song thất lục bát
- Thu Tứ
Dịch ra thơ lục bát
- Trần Trọng Kim
- Ngô Tất Tố
- Khương Hữu Dụng
- Nguyễn Lãm Thắng
- Xuân Như
- Đàm Thanh
- Thu Tứ
*
Đêm xuân xưa ấy chẳng biết bao nhiêu hoa rụng. Chỉ biết mãi mười mấy thế kỷ sau, thơ vẫn còn lai rai nở vì thơ. Một cái tứ đơn giản mà "nên thơ"!

Nguyên văn

Xuân hiểu

Xuân miên bất giác hiểu
Xứ xứ văn đề điểu
Dạ lai phong vũ thanh
Hoa lạc tri đa thiểu.

Dịch nghĩa

Sáng xuân

Giấc xuân ngủ ngon không biết trời đã sáng
Nghe chim hót vang khắp bốn phía
Ðêm qua có tiếng mưa gió
Không biết hoa rụng nhiều ít.

Dịch ra thơ Đường luật

Tương Như:

Giấc xuân, sáng chẳng biết
Khắp nơi chim ríu rít
Ðêm nghe tiếng gió mưa
Hoa rụng nhiều hay ít?

Kiều Văn:

Đang giấc xuân chợt sáng
Chốn chốn rộn chim ca
Trong mưa gió đêm qua
Biết bao nhiêu hoa rụng?

Thu Tứ:

Ngủ ngon điếc gà gáy
Phải chim kêu mới dậy
Đêm qua mưa gió nhỉ
Hoa rụng nhiều ít đây?

Dịch ra thơ song thất lục bát

Thu Tứ:

Giấc xuân say chẳng ngờ canh hết,
Chợt bên tai ríu rít chim ca.
Giật mình đêm có mưa sa,
Vườn nhà cây rụng ít hoa hay nhiều?...

Dịch ra thơ lục bát

Trần Trọng Kim:

Giấc xuân trời sáng không hay,
Chim kêu ríu rít từng bầy khắp nơi.
Ðêm qua mưa gió tơi bời,
Biết rằng hoa cũng có rơi ít nhiều.

Ngô Tất Tố:

Giấc xuân không biết sáng trời,
Tiếng chim nghe đã mái ngoài đua kêu.
Đêm qua mưa gió dập dìu,
Làm cho hoa rụng ít nhiều sao đây?

Khương Hữu Dụng:

Giấc xuân không biết sáng trời,
Tiếng chim bên gối khắp nơi vọng về.
Đêm qua mưa gió não nề,
Một vài hay đã bộn bề hoa rơi?...

Nguyễn Lãm Thắng:

Giấc xuân đâu biết đêm tàn,
Tỉnh ra, khắp chốn đã tràn tiếng chim.
Trải qua mưa gió một đêm,
Hay chăng hoa rụng bên thềm là bao?

Xuân Như:

Giấc xuân bừng tỉnh ngỡ ngàng,
Quanh nghe ríu rít rộn ràng chim ca.
Đêm qua tiếng gió mưa sa,
Giật mình không biết rụng hoa ít nhiều?

Đàm Thanh:

Mơ màng một giấc đêm xuân,
Tỉnh ra chim hót xa gần líu lo.
Đêm qua nghe tiếng gió mưa,
Chẳng hay hoa rụng nhặt thưa thế nào?

Thu Tứ:

Ðêm xuân ngủ mãi còn ham,
Tỉnh nghe chim hót ríu ran khắp trời.
Khi hôm mưa gió tơi bời,
Vườn nhà hoa hẳn rụng rơi ít nhiều...