Chim Việt Cành Nam             Trở Về   ]            [ Trang Chủ  ]           [ Tác giả ]

 AN EPITAPH UPON HUSBAND AND WIFE
WHO DIED AND WERE BURIED TOGETHER

To these whom death again did wed
This grave's the second marriage-bed.
For though the hand of Fate could force
'Twixt soul and body a divorce,
It could not sever man and wife,
Because they both lived but one life.
Peace, good reader, do not weep;
Peace, the lovers are asleep.
They, sweet turtles, folded lie
In the last knot that love could tie.
Let them sleep, let them sleep on,
Till this stormy night be gone,
And the eternal morrow dawn;
Then the curtains will be drawn,
And they wake into a light
Whose day shall never die in night.

RICHARD CRASHAW
(1613-1649) 


 
 
 
    .
LỜI KHẮC MỘ BIA HAI VỢ CHỒNG
QUA ĐỜI VÀ ĐƯỢC CHÔN CẤT BÊN NHAU 

Lìa dương trần họ kết hôn lần nữa
Chung mộ phần đôi lứa mãi bên nhau.
Định mệnh kia dù gieo rắc thương đau
Dù chia cách linh hồn cùng thể xác,
Tình chồng vợ không bao giờ phai nhạt,
Một đời chung luôn ngát mãi hương tình.
Bạn đọc hỡi, bình tâm đừng rơi lệ;
Kìa uyên ương nằm kế đẹp như tranh.
Họ ru nhau vào giấc ngủ an lành
Và cuốn chặt giây tình thêm nút cuối.
Để họ ngủ, để cho họ yên ngủ
Tới khi nào cơn bão tố trôi qua,
Vén màn đêm, mai ánh sáng chan hòa
Bình minh đến thăng hoa và bất diệt;
Họ tỉnh giấc bên nhau đời diễm tuyệt
Mãi ngàn thu tha thiết chẳng lìa xa.

TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO

chuyển ngữ.

         MEETING AT NIGHT

   The gray sea and the long black land;
   And the yellow half-moon large and low;
   And the startled little waves that leap
   In fiery ringlets from their sleep,
   As I gain the cove with pushing prow,
   And quench its speed i' the slushy sand.

   Then a mile of warm sea-scented beach;
   Three fields to cross till a farm appears;
   A tap at the pane, the quick sharp scratch
   And blue spurt of a lighted match,
   And a voice less loud, through its joys and fears,
   Than the two hearts beating each to each!

                ROBERT BROWNING 
                         (1812-1889) 

 
 
HỘI NGỘ VỀ ĐÊM
    Biển xám và bờ đất đen trải dài;
   Nửa vầng trăng vàng lớn treo thấp bên trời;
   Những con sóng nhỏ giật mình tỉnh giấc
   Vòng loang trên mặt nước dập dình,
   Khi tôi lái mũi tàu vào vịnh,
   Và hãm chậm lại nơi bờ cát lấm.

   Qua một dặm đường thơm mùi biển ấm;
   Vượt ba cánh đồng, trang trại hiện ra;
   Gõ nhẹ cửa kính nhà, có tiếng quẹt vội vã
   Ánh lóe xanh que diêm bật sáng,
   Giọng nói nhỏ mang niềm vui thoáng hốt hoảng
   Rồi hai trái tim chung nhịp đập rộn ràng.

         TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO
                      chuyển ngữ.



[ Trở Về  ]