Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái!Kinh Pháp cú (Kệ số 251)

Cơ hội thành công thực sự nằm ở con người chứ không ở công việc. (The real opportunity for success lies within the person and not in the job. )Zig Ziglar
Mục đích của đời sống là khám phá tài năng của bạn, công việc của một đời là phát triển tài năng, và ý nghĩa của cuộc đời là cống hiến tài năng ấy. (The purpose of life is to discover your gift. The work of life is to develop it. The meaning of life is to give your gift away.)David S. Viscott
Chớ khinh thường việc ác nhỏ mà làm; đốm lửa nhỏ có thể thiêu cháy cả núi rừng làng mạc. Chớ chê bỏ việc thiện nhỏ mà không làm, như giọt nước nhỏ lâu ngày cũng làm đầy chum vại lớn.Lời Phật dạy
Lửa nào bằng lửa tham! Chấp nào bằng sân hận! Lưới nào bằng lưới si! Sông nào bằng sông ái!Kinh Pháp cú (Kệ số 251)
Không nên nhìn lỗi người, người làm hay không làm.Nên nhìn tự chính mình, có làm hay không làm.Kinh Pháp cú (Kệ số 50)
Nhiệm vụ của con người chúng ta là phải tự giải thoát chính mình bằng cách mở rộng tình thương đến với muôn loài cũng như toàn bộ thiên nhiên tươi đẹp. (Our task must be to free ourselves by widening our circle of compassion to embrace all living creatures and the whole of nature and its beauty.)Albert Einstein
Nỗ lực mang đến hạnh phúc cho người khác sẽ nâng cao chính bản thân ta. (An effort made for the happiness of others lifts above ourselves.)Lydia M. Child
Do ái sinh sầu ưu,do ái sinh sợ hãi; ai thoát khỏi tham ái, không sầu, đâu sợ hãi?Kinh Pháp Cú (Kệ số 212)
Chúng ta nên hối tiếc về những sai lầm và học hỏi từ đó, nhưng đừng bao giờ mang theo chúng vào tương lai. (We should regret our mistakes and learn from them, but never carry them forward into the future with us. )Lucy Maud Montgomery
Chúng ta không học đi bằng những quy tắc mà bằng cách bước đi và vấp ngã. (You don't learn to walk by following rules. You learn by doing, and by falling over. )Richard Branson

Trang chủ »» Danh mục »» TỦ SÁCH RỘNG MỞ TÂM HỒN »» Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn »» Xem đối chiếu Anh Việt: Bùi Giáng: Cái Được Thấy Là Khổ Đế »»

Bài viết, tiểu luận, truyện ngắn
»» Xem đối chiếu Anh Việt: Bùi Giáng: Cái Được Thấy Là Khổ Đế

(Lượt xem: 8.304)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Điều chỉnh font chữ:

Bùi Giáng: Cái Được Thấy Là Khổ Đế

Bui Giang: What is Seen is the Noble Truth of Suffering

Nhiều lời Đức Phật dạy trong kinh điển có thể được nhìn thấy qua nhà thơ Bùi Giáng.
Many of the Buddha's teachings in the scriptures can be seen through the poet Bui Giang.
Toàn thân Bùi Giáng chính là Khổ Đế hiển lộ qua cái được thấy. Tương tự, với Tập Đế.
Bui Giang's whole body is the Truth of Suffering revealed through what is seen. Similarly, with the Truth of Origin.
Nụ cười của Bùi Giáng chính là Đạo Đế hiển lộ an lạc qua cái được thấy. Tương tự, với Diệt Đế.
Bui Giang's smile is the Truth of the Path revealed through what is seen. Similarly, with the Extinction Emperor.
Bùi Giáng đùa giỡn ca ngâm với lời lời ẩn nghĩa chính là diệu chỉ tâm không dính mắc của Kinh Kim Cang, hiển lộ qua cái được thấy và cái được nghe.
Bui Giang jokingly singing and reciting with hidden meanings is the wonderful instruction of the mind without attachment of the Diamond Sutra, revealed through what is seen and what is heard.
Bùi Giáng đi đứng nằm ngồi giữa phố như không một nơi để tới chính là diệu chỉ sống với cái Như Thị của Kinh Pháp Hoa, hiển lộ qua cách thõng tay vào chợ.
Bui Giang walking, standing, lying, sitting in the middle of the street as if there is no place to go is the wonderful instruction of living with the Suchness of the Lotus Sutra, revealed through the way of walking into the market with his arms hanging down.
Bùi Giáng viết xuống chữ nghĩa xa lìa có/không, dứt bặt đúng/sai, hễ viết xuống là gửi vào tịch lặng bờ kia chính là diệu chỉ gương tâm rỗng rang của Bát Nhã Tâm Kinh.
Bui Giang writing down words that are far from existence/non-existence, completely cutting off right/wrong, as soon as he writes down he sends it to the silence of the other shore is the wonderful instruction of the empty mind mirror of the Heart Sutra.
Đó là hình ảnh nhà thơ Bùi Giáng trong tâm tôi nhiều thập niên qua.
That is the image of poet Bui Giang in my mind for many decades.
Liên Phật Hội
Lien Phat Hoi
*
*
Bùi Giáng là nhà thơ, là dịch giả, là nhà bình luận văn học. Ông sinh ngày 17 tháng 12/1926 tại huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam; từ trần ngày 7 tháng 10/1998 (thọ 71 tuổi) tại Sài Gòn. Như thế, vài tuần nữa là tròn hai mươi năm nhà thơ Bùi Giáng qua đời.
Bui Giang is a poet, a translator, a literary critic. He was born on December 17, 1926 in Duy Xuyen district, Quang Nam province; passed away on October 7, 1998 (at the age of 71) in Saigon. Thus, in a few weeks it will be twenty years since poet Bui Giang passed away.
Bản thân tôi, khi còn là một cậu học trò lớp Đệ Lục (bây giờ là lớp 7) đã say mê đọc Bùi Giáng. Tôi đọc đi đọc lại những cuốn Bùi Giáng viết về Bà Huyện Thanh Quan, về Chinh phụ ngâm và Quan Âm Thị Kính, về truyện Kiều và truyện Phan Trần, về Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu, về Chu Mạnh Trinh, và về một số người khác.
As a student in the 6th grade (now 7th grade), I was fascinated with reading Bui Giang. I read and reread the books Bui Giang wrote about Ba Huyen Thanh Quan, about Chinh Phu Ngam and Quan Am Thi Kinh, about the Tale of Kieu and the Tale of Phan Tran, about Tan Da Nguyen Khac Hieu, about Chu Manh Trinh, and about a number of others.
Trong đó, khi ra đề bài cho học sinh trung học, Bùi Giáng từng hỏi, thí dụ tương tự như (tôi chỉ nhớ lờ mờ, không nhớ chính xác): vào vườn Tao Đàn chơi, em sẽ nói gì nếu tình cờ gặp thi sĩ Chu Mạnh Trinh; nếu phải biện hộ cho Hoạn Thư về những hành vi đối với nàng Kiều, em sẽ nói gì… và vân vân.
In particular, when giving questions to high school students, Bui Giang once asked, for example (I only remember vaguely, not exactly): when you go to Tao Dan garden to play, what will you say if you happen to meet poet Chu Manh Trinh; If I had to defend Hoan Thu for her actions towards Kieu, what would you say... and so on.
Lúc đó, tôi hình dung rằng Bùi Giáng phải là một nhà giáo hàng ngày trang phục nghiêm túc, phải mang kính trắng, phải đi xe đạp hay xe mô-bi-lét, sáng đi chiều về tại một trường trung học nào đó ở Sài Gòn; hay, khác đi, hẳn phải là một nhà văn ngồi hàng ngày ở nhà xuất bản. Lúc đó, tôi muốn tìm mua hết các sách về văn học của Bùi Giáng, thế là nhiều lần tôi đi xe đạp tìm địa chỉ nhà xuất bản Tân Việt – lúc đó, ghi sau bìa sách giảng văn – nằm gần Tân Định trên đường Phan Đình Phùng (hay Phan Thanh Giản?), một con đường xuyên từ Chợ Lớn tới Tân Định. Lần nào đi ngang cũng thấy cửa đóng, mà trông không có vẻ gì như nhà xuất bản hay nhà in, chỉ nhìn như nhà dân thường, mà phải là giai cấp trung lưu trở lên.
At that time, I imagined that Bui Giang must be a teacher who dressed seriously every day, wore white glasses, rode a bicycle or a motorbike, went to school in the morning and returned in the afternoon at a high school in Saigon; or, differently, he must be a writer who sat at a publishing house every day. At that time, I wanted to buy all of Bui Giang's literary books, so many times I rode my bicycle to find the address of Tan Viet Publishing House - at that time, it was written on the back cover of the literature textbook - located near Tan Dinh on Phan Dinh Phung Street (or Phan Thanh Gian?), a street from Cho Lon to Tan Dinh. Every time I passed by, I saw the door closed, and it did not look like a publishing house or a printing house, it just looked like a house of ordinary people, and must be middle class or higher.
Sau nhiều lần đi ngang, một lần tôi liều mạng, tới gõ cửa. Một người đàn ông mở cửa, nhìn tôi ngạc nhiên, nói rằng đây không phải nhà xuất bản nào hết, cũng không có thầy giáo nào tên Bùi Giáng trong nhà. Thế là cậu học trò lủi thủi, phóng lên xe đạp, biến mất với lòng thất vọng, tiếc là mình tới địa chỉ đó trễ mất nhiều năm. Và rồi nhiều năm sau, khi lên bậc Đại học, qua lại trong các sân trường Văn Khoa, Vạn Hạnh… gặp nhiều cuốn sách khó hơn, cả thơ và bình luận triết học, của Bùi Giáng, mới biết rằng ông là một nhà thơ bụi đời, ăn mặc dị thường, được nhiều người cho là điên, thường mang túi xách rách rưới y hệt truyện kể về Tế Điên Hòa Thượng, thường tới lui Đại học Vạn Hạnh và các sân chùa. Lòng tôi vẫn suy nghĩ rằng, một nhà bình giảng văn học cực kỳ sắc bén như ông, hiển nhiên từng dòng thơ không thể nào cạn cợt như người đời thường.
After passing by many times, one time I took a risk and knocked on the door. A man opened the door, looked at me in surprise, and said that this was not a publishing house, nor was there a teacher named Bui Giang in the house. So the student left alone, jumped on his bicycle, and disappeared with disappointment, regretting that he had arrived at that address many years too late. And then many years later, when he was in university, going back and forth in the courtyards of the Faculty of Letters, Van Hanh... and encountering many more difficult books, both poetry and philosophical commentary, by Bui Giang, I learned that he was a street poet, dressed strangely, considered crazy by many people, often carrying a ragged bag just like the story about the Mad Monk Te Dien, often going back and forth to Van Hanh University and the temple courtyards. I still think that, for an extremely sharp literary critic like him, each line of poetry obviously cannot be as shallow as ordinary people.
Một lần tới quán cà phê Nắng Mới trước khuôn viên Đại Học Vạn Hạnh, tôi được các bạn chỉ một người đi lang thang trên đường Trương Minh Giảng và nói đó là nhà thơ Bùi Giáng.
Once when I went to the New Sun Coffee shop in front of Van Hanh University, my friends pointed out a person wandering on Truong Minh Giang Street and said it was the poet Bui Giang.
Thế đó, ngó Bùi Giáng là thấy Khổ Đế liền. Tôi nghĩ, hóa ra, Kinh Phật không khó hiểu tí nào.
Like that, looking at Bui Giang, I immediately saw the Truth of Suffering. I thought, it turns out, Buddhist scriptures are not difficult to understand at all.
Và rồi, ông mỉm cười với mấy tên sinh viên đang ngồi bên các ghế thấp hè phố. Thế đó, nụ cười Bùi Giáng đã hiển lộ Đạo Đế, tràn ngập an lạc. Tôi nghĩ, không ngờ Kinh Phật được tuyên thuyết ngay giữa phố chợ như thế.
And then, he smiled at some students sitting on the low sidewalk chairs. Like that, Bui Giang's smile revealed the Truth of the Way, filled with peace. I thought, I never thought that Buddhist scriptures would be preached right in the middle of the market like that.
Niềm an lạc khi nhận ra Tứ Diệu Đế lúc đó lan khắp toàn thân của tôi, toàn thân mát rượi. Nhưng mình không hiểu hết mọi chuyện. Lúc đó, lại quay sang bàn chuyện học thi với các bạn. Nhiều thập niên sau, tôi mới từ từ nhận ra ba đời chư Phật không lìa đâu xa, ẩn nghĩa đang nằm ngay trong đời thường quanh mình. Thỉnh thoảng, tôi lại tìm đọc thơ của ông, đôi khi lại vẽ ông. Và bây giờ, với lòng biết ơn, xin viết về ông.
The peace when I realized the Four Noble Truths at that moment spread throughout my whole body, my whole body felt cool. But I did not understand everything. At that time, I turned to discuss studying for exams with my friends. Decades later, I slowly realized that the three generations of Buddhas are not far away, the hidden meaning is right in the daily life around me. Occasionally, I read his poems, sometimes I draw him. And now, with gratitude, I would like to write about him.
*
*
Xin mời đọc toàn văn bài thơ sau trong thi tập Bài Ca Quần Đảo (1973) của Bùi Giáng, để thấy nửa đầu là Khổ/Tập Đế, nửa sau là Diệt/Đạo Đế:
Please read the full text of the following poem in the poetry collection Song of the Islands (1973) by Bui Giang, to see that the first half is Suffering/Origin of Truth, the second half is Extinction/Path of Truth:
.
.
Có lẽ (I)
Perhaps (I)
Người nằm ngủ thấy gì
Thấy rất nhiều nắng lạ
Những chùm bông rất xanh
Có lẽ bông là lá
What does the sleeping person see?
Sees a lot of strange sunlight
Clusters of very green flowers
Perhaps the flowers are leaves
Người nằm ngủ thấy gì
Chẳng thấy gì hết cả
Ngài thử nằm ngủ đi
Đừng hỏi gì hết cả
.
What does the sleeping person see?
Sees nothing at all
Try sleeping
Don't ask anything at all
.
Bài thơ trên có thể làm người học Phật giựt mình, vì gợi nhớ một bài kinh. Bài thơ chia làm hai phần: phần đầu nói về giấc ngủ có mộng, thấy nắng, thấy hoa và lá; phần sau là giấc ngủ không mộng. Đức Phật có ít nhất hai bài kinh giải thích về giấc ngủ có mộng và không mộng.
The above poem can startle Buddhists, because it reminds them of a sutra. The poem is divided into two parts: the first part talks about dreamy sleep, seeing sunlight, flowers and leaves; the second part is about dreamless sleep. The Buddha has at least two suttas explaining dreamy and dreamless sleep.
Trong Kinh SN 10.8 (Sudatta Sutta), khi Sudatta hỏi Đức Phật ngủ đêm qua nơi vườn và được trả lời, bản Anh dịch Sujato, dịch như sau:
In SN 10.8 (Sudatta Sutta), when Sudatta asks the Buddha where he slept last night in the garden and is answered, the English translation Sujato, translates as follows:
.
.
A brahmin who is fully extinguished
always sleeps well.
Sensual pleasures slide off them,
they’re cooled, free of attachments. (1)
A brahmin who is fully extinguished
always sleeps well.
Sensual pleasures slide off them,
they’re cooled, free of attachments. (1)
DỊCH:
TRANSLATED:
Một bậc phạm hạnh đã hoàn toàn tịch diệt
luôn luôn ngủ ngon.
Niềm vui ái dục biến mất [trong tâm] rồi,
họ tịch lặng thanh lương, xa lìa mọi dính mắc.
A completely extinguished brahmin always sleeps well.
The joy of sensual pleasures disappears [in the mind],
they are calm and cool, far from all attachments.
.
.
Kế tiếp, tới Kinh AN 3.35 (Hatthaka Sutta), kể rằng lúc đó Đức Phật đang cư ngụ trong một vườn cây simsapa, dưới mặt đất là gập ghềnh dấu chân bò trong khi tuyết rơi, gió lạnh, Hoàng Tử Hatthaka xứ Alavi tới thăm, hỏi rằng Đức Phật có ngủ ngon không. Đức Phật nói rằng ngài ngủ ngon. Hatthaka thắc mắc rằng vì sao có thể ngủ ngon trong khi trời lạnh, mặt đất gồ ghề.
Next, in AN 3.35 (Hatthaka Sutta), it is said that at that time the Buddha was residing in a simsapa grove, the ground was rough with cow's hoof prints while snow was falling, the wind was cold, Prince Hatthaka of Alavi came to visit, asked if the Buddha slept well. The Buddha said he slept well. Hatthaka wondered why he could sleep well when it was cold and the ground was rough.
Đức Phật nói, bản dịch Bodhi, trích:
The Buddha said, Bodhi translation, quote:
.
.
He always sleeps well,
the brahmin who has attained nibbāna,
cooled off, without acquisitions,
not tainted by sensual pleasures.(2)
He always sleeps well,
the brahmin who has attained nibbāna,
cooled off, without acquisitions,
not tainted by sensual pleasures.(2)
DỊCH:
TRANSLATED:
Vị đó luôn luôn ngủ ngon,
bậc Phạm hạnh đã thành tựu Niết bàn
đã tịch lặng thanh lương, không còn gì để tìm
và không nhiễm gì bởi niềm vui ái dục.
He always sleeps well,
the brahmin who has attained nibbāna,
cooled off, without acquisitions,
not tainted by sensual pleasures.
.
.
Có phải Bùi Giáng luôn luôn ngủ ngon, ngay cả trên hè phố gập ghềnh? Chúng ta không rõ. Nhưng, bất kỳ ai trong cõi này cũng đều biết rằng không tình cờ mà chúng ta có giấc ngủ không mộng. Phải tu ráo riết lắm, phải tu thậm thâm lắm, mới ngủ không mộng.
Did Bui Giang always sleep well, even on rough pavements? We do not know. But, anyone in this world knows that it is not by chance that we have dreamless sleep. One must practice very diligently, practice very deeply, to sleep without dreams.
*
*
Bài thơ Mắt Buồn của Bùi Giáng cũng có phong cách tương tự bài thơ nêu trên, cũng hai phần: với nửa đầu bài thơ là Khổ/Tập hiển lộ qua các hình ảnh ba cõi bất an như: hao mòn, chiêm bao, náo động, bão giông, khóc đêm, triền miên trôi; với nửa sau là Diệt/Đạo, ly nhất thiết tướng, buông bỏ toàn bộ [sắc thanh hương vị xúc pháp]… để rồi trở về hiện tại [bây giờ], tự quán sát với mắt trí tuệ [riêng đối diện tôi], khởi tâm Bồ tát đi vào cõi này để kham nhẫn mắt lệ từ bi [khóc người một con]. Bài thơ dị thường này toàn văn như sau.
The poem Sad Eyes by Bui Giang also has a similar style to the above poem, also in two parts: with the first half of the poem being Suffering/Aggravation revealed through images of the three realms of insecurity such as: wasting, dreams, turmoil, storms, crying at night, endlessly drifting; with the second half being Extinction/Path, leaving all appearances, letting go of everything [form, sound, scent, taste, touch, and dharma]... to then return to the present [now], self-observe with the eye of wisdom [facing me alone], awakening the Bodhisattva mind to enter this world to endure the tears of compassion [crying for a single person]. The full text of this unusual poem is as follows.
.
.
Mắt buồn
Sad eyes
Dặm khuya ngắt tạnh mù khơi (Nguyễn Du)
.
The late night miles are clear and the sea is foggy (Nguyen Du)
.
Bóng mây trời cũ hao mòn
Chiêm bao náo động riêng còn hai tay
Tấm thân với mảnh hình hài
Tấm thân thể với canh dài bão giông
Cá khe nước cõng lên đồng
Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một giêng
Tạ từ tháng chạp quay nghiêng
Âm trang sử lịch thu triền miên trôi
.
Bỏ trăng gió lại cho đời
Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
Bỏ người yêu bỏ bóng ma
Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
Bây giờ riêng đối diện tôi
Còn hai con mắt khóc người một con.
*
The old sky's clouds have worn away
The turbulent dream has only two hands left
The body with a fragment of its shape
The body with a long night of storms
The fish in the stream is carried to the field
The fields are bewildered and cry on the first night of the first lunar month
Farewell, the twelfth lunar month turns sideways
The dark pages of autumn history flow endlessly
.
Leaving the moon and wind behind for life
Leaving the waves in the midst of flower promises
Leaving the lover, leaving the ghost
Leaving the form of a fairy in the sky
Now facing me alone
There are still two eyes crying for one person.
*
Một bài thơ khác cũng có thể làm các Phật tử giựt mình. Nhan đề “Chào Nguyên Xuân” tức khắc gợi tới hình ảnh của an lạc, của ánh sáng tuệ giác, của một pháp vô vi, không do tạo tác mà nên [nguyên = vốn sẵn, lìa sinh diệt]. Đó là Niết Bàn. Bài thơ chở theo một nỗi buồn man mác, khi nói về lẽ vô thường [tóc xanh phai màu], về con đường [sinh tử luân hồi], về bờ nước [gương tâm] vốn vô ngã nhưng lại hiện lên bóng ta và bóng người [chấp có ta, có người], có năm ngón nhỏ phơi bày bóng con [bàn tay có 5 ngón, là pháp hữu vi, có già chết; còn bóng con là pháp vô vi, không thấy được nhưng không lìa hữu vi mà có], có Khổ Đế với khóc đời bạc mệnh, nhưng nơi tịch lặng của Niết Bàn hễ nói nữa là sai… Bài thơ lạ lùng này, toàn văn như sau.
Another poem that can also startle Buddhists. The title “Hello Nguyen Xuan” immediately evokes the image of peace, of the light of wisdom, of a non-action dharma, not created but created [nguyen = inherently present, free from birth and death]. That is Nirvana. The poem carries a melancholy sadness, when talking about impermanence [green hair fading color], about the path [of birth and death reincarnation], about the water bank [mirror of the mind] which is inherently egoless but shows the shadow of me and the shadow of others [holding on to the existence of me, the existence of others], with five small fingers revealing the shadow of the child [a hand with five fingers, is a conditioned dharma, has aging and death; The shadow of the child is the unconditioned dharma, invisible but not separate from the conditioned, but exists], there is the Truth of Suffering with crying about life and ill-fatedness, but in the silence of Nirvana, to say more is wrong... This strange poem, the full text is as follows.
.
.
Chào Nguyên Xuân
Hello Nguyen Xuan
Xin chào nhau giữa con đường
Mùa xuân phía trước miên trường phía sau
Tóc xanh dù có phai màu
Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng.
.
Xin chào nhau giữa lúc này
Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
Có trời mây xuống lân la
Bên bờ nước có bóng ta bên người
.
Xin chào nhau giữa bàn tay
Có năm ngón nhỏ phơi bày bóng con
Thưa rằng những ngón thon thon
Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau
.
Xin chào nhau giữa làn môi
Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam
Thưa rằng bạc mệnh xin cam
Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây
.
Xin chào nhau giữa bụi đầy
Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu
.
Hỏi rằng: người ở quê đâu?
Thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà
Hỏi rằng: từ bước chân ra
Vì sao thấy gió đàng xa dặm dài?
Thưa rằng: nói nữa là sai
Mùa xuân đang đợi bước ai đi vào
Hỏi rằng: đất trích chiêm bao
Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau
Thưa rằng: ly biệt mai sau
Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân.
*
Hello each other in the middle of the road
Spring is ahead and behind
Even though the green hair has faded
The green trees still make an appointment together.
.
Hello each other in this moment
There are thousands of years standing looking at the trees and
There are clouds coming down and lingering
By the water's edge there is my shadow beside you
.
Hello each other in the middle of the hand
There are five small fingers exposing the shadow of the child
I say that the slender fingers
Welcome each other once and we will still remember each other
.
Hello each other in the middle of the lips
There are red tears crying about life, not yet satisfied
I say that ill-fated please cam
Now the joy is endless, please be the grass and trees
.
Hello each other in the midst of the bushes
Looking far away, there are shadows of clouds tilting their heads
.
Ask: where are you from?
Reply: I have been in my hometown for a long time
Ask: from the first step out
Why do I feel the wind from a long distance?
Reply: saying more is wrong
Spring is waiting for someone to enter
Ask: the land of dreams
What's the point of randomly welcoming each other
Reply: tomorrow's separation
Is a reunion in the scent and color of Nguyen Xuan.
*
Tới đây, là một bài thơ rất ngắn, nhan đề Bao Giờ. Bài thơ ông làm chỉ ghi lại những cái được thấy đang trôi chảy trong dòng thời gian vô thường, mà không hề đưa ra đánh giá hay tư lường [cái được thấy: chì đen, chép thơ, tường trắng, lá lục hồng, than hồng, đốt, từng phút từng giờ]. Và rồi, Bùi Giáng so sánh việc ông làm thơ y hệt như cười và khóc bâng quơ [tôi cười tôi khóc bâng quơ], và hỏi rằng độc giả có nhận ra ẩn nghĩa không [có ngờ chi không].
Here, is a very short poem, titled Bao Gio. The poem he wrote only records what is seen flowing in the impermanent flow of time, without giving any evaluation or thought [what is seen: black lead, copied poetry, white walls, red green leaves, red coals, burning, every minute and every hour]. And then, Bui Giang compares his poetry writing to laughing and crying aimlessly [I laugh, I cry aimlessly], and asks if the reader recognizes the hidden meaning [is there any doubt].
Chúng ta dễ dàng nhớ tới bài Kinh Bahiya Sutta, nơi đó Đức Phật dạy cho ngài Bahiya pháp tức khắc xa lìa tam giới [không với đó, không trong đó] và do vậy, giải thoát:
We easily remember the Bahiya Sutta, where the Buddha teaches Bahiya the dharma of instantly leaving the three worlds [not with that, not in that] and thus, liberation:
“Bahiya, ông nên tu tập thế này: Trong cái được thấy sẽ chỉ là cái được thấy; trong cái được nghe sẽ chỉ là cái được nghe; trong cái được thọ tưởng sẽ chỉ là cái được thọ tưởng; trong cái được thức tri sẽ chỉ là cái được thức tri... thì rồi Bahiya, ông sẽ không là ‘với đó.’ Này Bahiya, khi ông không là ‘với đó,’ thì rồi Bahiya, ông sẽ không là ‘trong đó.’ Này Bahiya, khi ông không ‘trong đó,’ thì rồi Bahiya, ông sẽ không ở nơi này, cũng không ở nơi kia, cũng không ở chặng giữa. Thế này, chỉ thế này, là đoạn tận khổ đau.”
“Bahiya, you should practice like this: In what is seen, there will be only what is seen; in what is heard, there will be only what is heard; in what is perceived, there will be only what is perceived; in what is cognized, there will be only what is cognized... then, Bahiya, you will not be ‘with that.’ When you are not ‘with that,’ then, Bahiya, you will not be ‘in that.’ When you are not ‘in that,’ then, Bahiya, you will not be here, nor there, not in the middle. Like this, just like this, is the end of suffering.”
Bài thơ Bao Giờ của Bùi Giáng toàn văn như sau.
The full text of the poem Bao Gio by Bui Giang is as follows.
.
.
Bao Giờ
Bao Gio
Bằng bút chì đen
Tôi chép bài thơ
Trên tường vôi trắng
.
Bằng bút chì trắng
Tôi chép bài thơ
Trên lá lục hồng
.
Bằng cục than hồng
Tôi đốt bài thơ
Từng phút từng giờ
.
Tôi cười tôi khóc bâng quơ
Người nghe người khóc có ngờ chi không.
.
*
With a black pencil
I copied the poem
On the white lime wall
.
With a white pencil
I copied the poem
On the green leaves
.
With a hot coal
I burned the poem
Every minute, every hour
.
I laughed, I cried absentmindedly
Do the listener or the cry suspect anything.
.
*
Trong nhiều năm qua, người viết trong những lúc rãnh rỗi, đã vẽ nhà thơ Bùi Giáng vì lòng kính mộ, vì lòng biết ơn. Trong đó có một tấm tranh trao tặng nhà văn Đào Hiếu năm 2014, khi vị tôn túc trong làng văn này từ VN sang chơi Quận Cam, ghé nhà thăm. Đó là tấm vẽ bằng mực Tàu trên giấy trắng, tấm duy nhất có bộ ria kiểu Hitler cho ngài Bùi Giáng.
For many years, in his spare time, the writer has drawn poet Bui Giang out of admiration and gratitude. Among them is a painting given to writer Dao Hieu in 2014, when this venerable person in the literary world from Vietnam came to visit Orange County and stopped by his house to visit. It is a Chinese ink drawing on white paper, the only one with a Hitler-style mustache for Mr. Bui Giang.
Liên Phật Hội
Lien Phat Hoi
Hôm nay, xin gửi hết 8 tấm tranh lên mạng, không giữ bản quyền, để bất kỳ ai cũng có quyền sử dụng. Nét vẽ vụng về, không hiển lộ được Khổ Đế (huống gì là Đạo Đế), nhưng như thế đã là tận lực.
Today, I would like to post all 8 paintings online, without copyright, so that anyone can use them. The clumsy drawing does not reveal the Noble Truth of Suffering (let alone the Noble Truth of the Path), but it is already the best effort.
Những dòng chữ này và các nét vẽ này xin trân trọng cúng dường một nhà thơ lớn, và cũng là người tự thân hiển lộ được Tứ Diệu Đế.
These lines and these drawings are respectfully offered to a great poet, and also the one who himself revealed the Four Noble Truths.
Nguyên Giác
Nguyen Giac
GHI CHÚ:
NOTES:
(1) Kinh SN 10.8: https://suttacentral.net/sn10.8/en/sujato
(1) Sutta SN 10.8: https://suttacentral.net/sn10.8/en/sujato
(2) Kinh AN 3.35: https://suttacentral.net/an3.35/en/bodhi
(2) Sutta AN 3.35: https://suttacentral.net/an3.35/en/bodhi




    « Xem chương trước       « Sách này có 1542 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này



_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Gọi nắng xuân về


Giải thích Kinh Địa Tạng


Chớ quên mình là nước


An Sĩ toàn thư - Khuyên người niệm Phật cầu sinh Tịnh độ

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.

Tiếp tục nghe? 🎧

Bạn có muốn nghe tiếp từ phân đoạn đã dừng không?



Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.60 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Bữu Phước Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Minh Pháp Tự Rộng Mở Tâm Hồn minh hung thich Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến ... ...

... ...