Khi gặp phải thảm họa trong đời sống, ta có thể phản ứng theo hai cách. Hoặc là thất vọng và rơi vào thói xấu tự hủy hoại mình, hoặc vận dụng thách thức đó để tìm ra sức mạnh nội tại của mình. Nhờ vào những lời Phật dạy, tôi đã có thể chọn theo cách thứ hai. (When we meet real tragedy in life, we can react in two ways - either by losing hope and falling into self-destructive habits, or by using the challenge to find our inner strength. Thanks to the teachings of Buddha, I have been able to take this second way.)Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Tôi không hóa giải các bất ổn mà hóa giải cách suy nghĩ của mình. Sau đó, các bất ổn sẽ tự chúng được hóa giải.
(I do not fix problems. I fix my thinking. Then problems fix themselves.)Louise Hay
Ai sống quán bất tịnh, khéo hộ trì các căn,
ăn uống có tiết độ, có lòng tin, tinh cần,
ma không uy hiếp được, như núi đá, trước gió.Kinh Pháp Cú (Kệ số 8)
Những chướng ngại không thể làm cho bạn dừng lại. Nếu gặp phải một bức tường, đừng quay lại và bỏ cuộc, hãy tìm cách trèo lên, vượt qua hoặc đi vòng qua nó.
(Obstacles don’t have to stop you. If you run into a wall, don’t turn around and give up. Figure out how to climb it, go through it, or work around it. )Michael Jordon
Hãy lặng lẽ quan sát những tư tưởng và hành xử của bạn. Bạn sâu lắng hơn cái tâm thức đang suy nghĩ, bạn là sự tĩnh lặng sâu lắng hơn những ồn náo của tâm thức ấy. Bạn là tình thương và niềm vui còn chìm khuất dưới những nỗi đau.
(Be the silent watcher of your thoughts and behavior. You are beneath the thinkers. You are the stillness beneath the mental noise. You are the love and joy beneath the pain.)Eckhart Tolle
Người có trí luôn thận trọng trong cả ý nghĩ, lời nói cũng như việc làm. Kinh Pháp cú
Chiến thắng hàng ngàn quân địch cũng không bằng tự thắng được mình.
Kinh Pháp cú
Niềm vui cao cả nhất là niềm vui của sự học hỏi.
(The noblest pleasure is the joy of understanding.)Leonardo da Vinci
Người trí dù khoảnh khắc kề cận bậc hiền minh, cũng hiểu ngay lý pháp, như lưỡi nếm vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 65
Ngu dốt không đáng xấu hổ bằng kẻ không chịu học. (Being ignorant is not so much a shame, as being unwilling to learn.)Benjamin Franklin
Kẻ không biết đủ, tuy giàu mà nghèo. Người biết đủ, tuy nghèo mà giàu. Kinh Lời dạy cuối cùng
Xuất gia giáo hóa lang quân,
Cùng chứng quả A-la-hán.
Lúc đức Thế Tôn ở thành Vương-xá, có hai nhà buôn bán lớn có quan hệ với
nhau hết sức mật thiết. Họ đều cho rằng quan hệ giữa hai gia đình luôn
rất hòa thuận, hy vọng về sau sẽ càng thắm thiết hơn.
Một trong hai người nói:
– Hai gia đình chúng ta quan hệ rất tốt, sau này nên tiếp tục duy trì
nhé!
Người kia liền đưa ra ý kiến:
– Thế thì chúng ta nên kết tình thông gia đi!
– Làm thông gia cũng rất tốt, nhưng trước mắt chúng ta đều chưa có con
cái, vậy phải làm sao?
Người kia đáp:
– Không sao cả, cho dù hiện nay chúng ta chưa có con cái, nhưng vẫn có
thể giao ước với nhau trước vậy. Nếu sau này tôi sinh con gái, anh con
trai, thì tôi sẽ gả con gái cho con trai của anh; còn ngược lại, nếu tôi
sinh con trai, anh sinh con gái, thì anh sẽ gả con gái cho con trai của
tôi.
Hai người lái buôn giao ước như vậy rồi, cả hai đều lấy làm hài lòng,
hết sức vui vẻ.
Không lâu sau, vợ của một người lái buôn mang thai, sau 9 tháng sinh hạ
một đứa con trai kháu khỉnh, người nhà tổ chức ăn mừng ngày sinh của cậu
bé rất long trọng, đặt cho cậu một cái tên rất đẹp, và nuôi dưỡng bằng
đủ các loại thực phẩm tốt nhất như sữa tươi, sữa chua, khô dầu...
Mấy ngày sau đó, vợ của người lái buôn kia sau 9 tháng mang thai cũng
sinh hạ được một bé gái xinh đẹp, cha mẹ em cũng tổ chức lễ ăn mừng rất
lớn, chọn cho em bé một cái tên rất đẹp, và em cũng được nuôi dưỡng bằng
các loại thực phẩm tốt nhất như sữa tươi, sữa chua, khô dầu...
Sau khi cô bé lớn lên, sinh khởi tín tâm rất lớn đối với giáo pháp giải
thoát của đức Thích-ca Mâu-ni Thế Tôn, rất muốn xuất gia sống đời tỉnh
thức, nhưng cha cô không đồng ý.
Cô khẩn khoản thưa với cha mẹ:
– Thưa cha mẹ! Cha mẹ không nên cản trở việc con xuất gia. Đối với thế
gian này con đã sớm chán lìa, không còn gì tham luyến. Cuộc sống thế tục
đối với con không còn có ý nghĩa gì cả.
Cha mẹ cô ôn tồn giải thích:
– Sở dĩ cha mẹ không đồng ý cho con xuất gia là vì trước khi con chào
đời cha đã hứa gả con cho con trai của người lái buôn bạn cha rồi. Nếu
đồng ý cho con xuất gia, cha mẹ sẽ trở thành những người thất hứa, không
giữ chữ tín.
Cha mẹ cô một mặt từ chối không cho cô xuất gia, một mặt sai người đến
báo ngay cho nhà trai biết:
– Con gái chúng tôi muốn xuất gia, anh chị hãy chọn ngày lành tháng tốt
cử hành hôn lễ ngay đi!
Phía nhà trai nghe vậy rất vui mừng, liền sửa soạn cho con trai đến đón
dâu, vả lại còn cử hành hôn lễ thật long trọng theo phong tục thời đó.
Sau khi kết hôn không được mấy ngày, cô dâu chạy trốn khỏi nhà chồng,
đến nơi trú ngụ của ni chúng, xin thọ giới tỳ-kheo ni. Thầy của cô
truyền dạy giáo pháp giải thoát thích hợp với căn cơ của cô, và nhờ cô
hết lòng tinh tấn nỗ lực tu tập nên chẳng bao lâu đã phá trừ được hết
phiền não trong Ba cõi, chứng đắc quả vị A-la-hán, đầy đủ các loại thần
thông và thần biến, chúng thiên nhân đều hết lời ca ngợi công đức của
cô.
Sau khi chồng cô biết được, cho rằng cô vẫn chưa xuất gia thọ giới, liền
dẫn theo nhiều người tức tốc đến chỗ ở của ni chúng định bắt cô trở về.
Đến nơi, thấy cô đã cạo tóc, đắp ca-sa, đang tham thiền nhập định. Người
chồng xông vào kéo mạnh tay cô, bằng mọi cách phải bắt trở về. Trong
nháy mắt, cô liền bay thẳng lên hư không, thị hiện các loại thần biến,
như sấm chớp, mưa đá, ánh sáng...
Chồng cô và những người đi theo thấy cô đã thành tựu được như vậy thì
rất vui mừng, cầu xin một cách cung kính:
– Xin hãy xuống đi! Xin sư cô từ bi thương xót chúng tôi là những chúng
sinh đang trầm luân trong sinh tử luân hồi.
Lúc đó, tỳ-kheo ni mới hạ xuống mặt đất, người chồng cũ tiến đến cung
kính đảnh lễ, xin sư cô truyền dạy phương pháp giải thoát của Phật-đà.
Sư cô quán xét căn cơ, truyền dạy giáo pháp thích hợp cho anh ta. Ngay
khi ấy, anh ta phá trừ kiến giải Tát-ca-da, chứng quả Dự lưu.
Sau khi chứng quả, anh cũng muốn xuất gia. Được cha mẹ đồng ý, anh liền
trở thành tỳ-kheo. Nhờ tinh tấn tu trì nên chẳng bao lâu thầy đã phá trừ
được phiền não trong Ba cõi, chứng đắc quả vị A-la-hán, đầy đủ các loại
thần thông và thần biến, chúng thiên nhân đồng thanh ca ngợi công đức
của thầy.
Chúng tỳ-kheo biết được câu chuyện này liền đến thưa hỏi đức Như Lai:
– Kính bạch đức Thế Tôn! Do nhân duyên gì mà vị tỳ-kheo ni đó kết hôn
xong rồi mới xuất gia, lại được chứng đắc quả vị A-la-hán? Cúi xin đức
Thế Tôn từ bi giảng nói cho chúng con được rõ.
Đức Như Lai từ hòa nói với chúng tỳ-kheo:
– Đây là do nguyện lực đời trước của cô ấy. Trong Hiền kiếp này, vào lúc
đức Phật Ca-diếp còn tại thế, tuổi thọ con người là 20.000 tuổi, có
người con gái của một vị thí chủ, lúc đầu có cuộc sống rất hạnh phúc với
chồng, sau đó phát khởi lòng tin lớn đối với Đức Phật và giáo pháp giải
thoát của Ngài, quyết lòng xuất gia sống đời tỉnh thức. Nhưng chồng cô
vẫn một mực không chấp thuận. Thế là cô thuyết pháp giáo hóa chồng,
khiến cho sau đó chồng cô cũng xuất gia tu học. Lúc cô sắp lâm chung có
phát nguyện:
“Con được xuất gia sống đời tỉnh thức trong giáo pháp giải thoát của đức
Ca-diếp Như Lai, nghiêm trì tịnh giới, tuy đời này chẳng được thành tựu
gì lớn lắm, song nhờ công đức ấy xin nguyện cho sau này con được sống
trong giáo pháp của đức Thích-ca Mâu-ni Như Lai, sinh tâm hoan hỉ, xuất
gia sống đời Phạm hạnh, phá trừ phiền não ba cõi, thành bậc A-la-hán.”
Chồng cô hỏi cô phát nguyện những gì? Cô thành thật trả lời. Thế là
chồng cô cũng phát nguyện:
“Nguyện cho sau này con có khả năng nương theo sự giáo hóa của cô ta,
trước hết chúng con sẽ kết hôn, sau đó xuất gia sống đời tỉnh thức trong
giáo pháp giải thoát của đức Thích-ca Mâu-ni Thế Tôn, phá trừ phiền não
ba cõi, chứng đắc quả vị A-la-hán.”
Này các tỳ-kheo! Vị tỳ-kheo ni kết hôn rồi mới xuất gia lúc đó, chính là
vị tỳ-kheo ni đời này cũng kết hôn rồi mới xuất gia, sau đó chứng đắc
quả vị A-la-hán; còn vị tỳ-kheo được cô giáo hóa lúc đó, chính là vị
tỳ-kheo đời này đã kết hôn, rồi mới xuất gia chứng đắc A-la-hán. Do họ
phát nguyện kết hôn trước, rồi mới xuất gia chứng quả, nay nguyện lực
của họ đã thành tựu, cho nên đời này mới được sống trong giáo pháp của
ta, trước kết hôn, sau đó xuất gia, cùng chứng đắc quả vị A-la-hán.
Đức Như Lai giảng giải xong, chúng tỳ-kheo hoan hỉ tin nhận, đảnh lễ
Ngài rồi lui ra.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.80 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này. Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.
Ghi danh hoặc đăng nhập
Thành viên đang online: Viên Hiếu Thành Huệ Lộc 1959 Bữu Phước Chúc Huy Minh Pháp Tự minh hung thich Diệu Âm Phúc Thành Phan Huy Triều Phạm Thiên Trương Quang Quý Johny Dinhvinh1964 Pascal Bui Vạn Phúc Giác Quý Trần Thị Huyền Chanhniem Forever NGUYỄN TRỌNG TÀI KỲ Dương Ngọc Cường Mr. Device Tri Huynh Thích Nguyên Mạnh Thích Quảng Ba T TH Tam Thien Tam Nguyễn Sĩ Long caokiem hoangquycong Lãn Tử Ton That Nguyen ngtieudao Lê Quốc Việt Du Miên Quang-Tu Vu phamthanh210 An Khang 63 zeus7777 Trương Ngọc Trân Diệu Tiến ... ...