Hãy thận trọng với những hiểu biết sai lầm. Điều đó còn nguy hiểm hơn cả sự không biết. (Beware of false knowledge; it is more dangerous than ignorance.)George Bernard Shaw
Với kẻ kiên trì thì không có gì là khó, như dòng nước chảy mãi cũng làm mòn tảng đá.Kinh Lời dạy cuối cùng
Kẻ bi quan than phiền về hướng gió, người lạc quan chờ đợi gió đổi chiều, còn người thực tế thì điều chỉnh cánh buồm. (The pessimist complains about the wind; the optimist expects it to change; the realist adjusts the sails.)William Arthur Ward
Nếu muốn người khác được hạnh phúc, hãy thực tập từ bi. Nếu muốn chính mình được hạnh phúc, hãy thực tập từ bi.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Như bông hoa tươi đẹp, có sắc lại thêm hương; cũng vậy, lời khéo nói, có làm, có kết quả.Kinh Pháp cú (Kệ số 52)
Nụ cười biểu lộ niềm vui, và niềm vui là dấu hiệu tồn tại tích cực của cuộc sống.Tủ sách Rộng Mở Tâm Hồn
Thiên tài là khả năng hiện thực hóa những điều bạn nghĩ. (Genius is the ability to put into effect what is on your mind. )F. Scott Fitzgerald
Hãy dang tay ra để thay đổi nhưng nhớ đừng làm vuột mất các giá trị mà bạn có.Đức Đạt-lai Lạt-ma XIV
Sống trong đời cũng giống như việc đi xe đạp. Để giữ được thăng bằng bạn phải luôn đi tới. (Life is like riding a bicycle. To keep your balance you must keep moving. )Albert Einstein
Cho dù không ai có thể quay lại quá khứ để khởi sự khác hơn, nhưng bất cứ ai cũng có thể bắt đầu từ hôm nay để tạo ra một kết cuộc hoàn toàn mới. (Though no one can go back and make a brand new start, anyone can start from now and make a brand new ending. )Carl Bard

Trang chủ »» Danh mục »» GIÁO PHÁP TỊNH ĐỘ »» Chuyện Vãng Sanh - Tập 2 »» 58. LÊ THỊ MỚI (1935 - 2011, 76 tuổi) »»

Chuyện Vãng Sanh - Tập 2
»» 58. LÊ THỊ MỚI (1935 - 2011, 76 tuổi)

Donate

(Lượt xem: 5.994)
Xem trong Thư phòng    Xem định dạng khác    Xem Mục lục 

       

Chuyện Vãng Sanh - Tập 2 - 58. LÊ THỊ MỚI (1935 - 2011, 76 tuổi)

Font chữ:



SÁCH AMAZON



Mua bản sách in

Bụng bà có 3 khối u bóng lưỡng như là có chửa em bé. Bà biết đó là cái nghiệp, là oan gia trái chủ của bà. Bà nói: “Tao nhất tâm niệm Phật rồi coi thử mày có theo tao tới Cực Lạc hay không?” Bác sĩ có dặn gia đình nên chuẩn bị bông gòn thật nhiều. Vì khi mất thì các khối u đó sẽ vỡ ra. Nhưng đối với bà, khi bà mất hộ niệm tám tiếng đồng hồ sau thì bụng của bà xẹp lép, khô rang, không có có một tí nước nào chảy ra cả!

Bà Lê Thị Mới sinh năm 1935, nguyên quán: Mỹ Hội Đông. Thân phụ là cụ ông Lê Văn Đại; thân mẫu là cụ bà Thái Thị Chơn. Khi tuổi trưởng thành bà kết hôn với ông Nguyễn Văn Bơi, sinh được bốn trai sáu gái. Gia đình sinh sống bằng nghề làm ruộng và nuôi cá.

Lúc chưa hiểu Phật Pháp (trước 60 tuổi) thì bà rất khó; vả lại thuở trẻ do bệnh phải nhiều lần truyền máu nên bà hay đổi tánh đột ngột, vì vậy khi ông chồng phát tâm muốn cho ai cái gì thường phải giấu bà. Đến chừng hiểu biết đạo rồi, bà rất dễ dãi, thương người lắm, nhất là kính tin Tam bảo, hết lòng giúp đỡ chùa chiền, quý mến những người tu và ủng hộ vật chất cho họ.

***

Năm 2009 (73 tuổi) bà phát bệnh nặng, các con đưa bà vào Bệnh Viện Chợ Rẫy, ở đây bác sĩ chẩn đoán là bị sỏi mật, gan và đầu tụy đều có khối u ác tính, trong khối u có tế bào ung thư. Bác sĩ cho biết nếu giải phẫu sỏi mật bệnh nhân có thể chết sớm hơn; phần thì bà tuổi đã cao nên chuyển về bệnh viện gần nhà để theo dõi sẽ thuận tiện nhất. Cô Năm mới hỏi:

- Thưa bác sĩ! Mẹ tôi mổ, mà mười phần có hy vọng thành công được năm phần hay không, bác sĩ?

Bác sĩ trả lời:

- Không! chỉ hy vọng hai hoặc một phần thôi!

Khi về Bệnh Viện Đa Khoa An Giang, gặp một bác sĩ, vị này có y đức cao lắm, ông thật tình trao đổi:

- Cô ơi! Thôi cho bà ở đây con mổ cho bà. Con mới ra trường, nhưng con cũng rán cầu nguyện Ân Trên Tam Bảo gia hộ thêm!

Bà bèn nói với cô Năm:

- Để vậy má chịu không có nổi. Thôi, như mổ... nếu mà má có ra đi thì má cũng nguyện theo Phật kiếp sau nối gót tu tiếp!

Khi vào ca phẫu thuật bà thành tâm khấn vái cầu xin Ân Trên Tam Bảo gia hộ cho chuyến này an toàn. Chừng nào khỏe mạnh bà sẽ trường trai tinh tấn tu hành cho đến ngày chấm dứt cuộc đời.

Tâm thành của bà thật sự đã được cảm ứng, những người khác thì mấy tiếng đồng hồ chưa tỉnh, còn bà chỉ 30 phút mà đã tỉnh. Sau này bà kể lại:

- Bác sĩ kêu má đếm từ 1 đến 10, má biết hết trơn hà con! Má không có nghe đau đớn gì hết, khỏe lắm con ơi! Má tỉnh, má nhìn thấy mấy người xung quanh người ta đau đớn khổ sở giống như ở địa ngục vậy đó con!

Sau khi xuất viện về nhà một thời gian sức khỏe của bà đã khôi phục hoàn toàn, cô Năm mới nhắc đi nhắc lại lời nguyện trường trai mà bà đã phát. Nhưng bà cứ lần lựa mãi, với lý do:

- Má còn yếu quá mà ăn chay gì, con!... Yếu quá mà ăn chay gì!...

Thấy thế cô bèn lên Thiên Cẩm Sơn để lo chuyên tu. Một hôm cô Út Giềng ghé thăm bà, cô thỏ thẻ:

- Thím Sáu ơi! Năm Ngời mong cầu cho thím ăn chay mà thím không ăn, nên cổ lên núi tu để hồi hướng công đức cho thím đó!

Bà nghe xong liền nói:

- Vậy hả! Thôi vậy con kêu nó về đi, thím phát nguyện ăn chay thím tu. Thím tính vài bữa thím khỏe, thím ăn chay, Út ơi! Chớ đâu có ngờ nó như vậy… Nó không chịu thì thôi thím phát nguyện ăn chay cho tới ngày bỏ xác luôn!

Ngày rằm tháng 10 năm 2009 các con làm lễ quy y và phát nguyện trường trai cho bà. Kể từ đó bà chuyên cần lễ niệm, mỗi ngày ba thời có khi bốn thời công phu. Sau lễ nguyện thì bà ngồi niệm Phật một tiếng đến một tiếng rưỡi đồng hồ.

Sau khi ông chồng mất (năm 2004), bà ước ao thường lẩm bẩm nói với các con:

- Sao ba mầy mất lâu quá mà tao không thấy gì hết!

Đến gần tuần bá nhật (trăm ngày), một buổi sáng lúc dùng cơm xong, bà lên võng nằm thiếp đi. Bà mơ màng thấy ông thân tướng cao lớn mặc y phục phùng phình như hình ông Thọ trên hộp sữa, lại còn có hai người hầu hai bên, hào quang sáng rực. Ông nói:

- Bà coi tui nè! Tui được về với Phật rồi… Bà rán lo tu mới được về với Phật nghen bà Lê Thị Mới! Tui không còn khổ sở, không còn mang cái thân xác bệnh hoạn như ngày xưa nữa. Bây giờ tui đã thay đổi rồi… Bà coi tui nè! Bà rán lo tu nghen bà Lê Thị Mới!

***

Ba năm sau bệnh tái phát chạy chữa khắp nơi. Ba khối u ở gan và tụy sưng rất to và cứng, bác sĩ các bệnh viện đều bó tay.

Hôm nọ khi nghe xong đĩa “48 lời thệ nguyện của Đức Phật A-di-đà”, bà nói với cô Năm:

- Đâu con đem hình Đức Phật A-di-đà đến cho má xem!

Khi cô Năm mang ảnh Đức Phật lại gần cho bà xem. Bà nhìn chăm chăm một hồi rồi với giọng thiết tha thành kính nói:

- Con đã quy y Tam Bảo! Con đã quy y với Thầy rồi! Ông Phật Di Đà ơi! Hãy độ cho con về nước của Ngài! Ngày xưa con hổng biết, con làm lỗi lầm gì xin ông tha thứ, cho con về nước của Ông!

Mọi người nhìn thấy bà thành khẩn cảm động muốn rơi lệ, cô Năm hỏi bà:

- Má còn tiền của gì không? Má phải bố thí thì mới vãng sanh được. Chớ nếu má còn nắm níu giữ của thì má không đi được đó nghen!

Bà lẹ làng trả lời:

- Hông! Hổng có còn!

Cô Năm hỏi nhiều lần và nhiều ngày trôi qua, bà cũng đáp như vậy. Cô mới nhấn mạnh:

- Cõi Cực Lạc không có chứa người nói dối. Má phải nói thiệt mới được vãng sanh nghen!

Vài hôm sau bà kêu các con lại, và nói:

- Mấy bữa rày má nói dối, nên má còn đau cái bụng má hoài đó, bữa nay má nói thiệt cho con nghe: lấy 8 chỉ vàng ra đi con, với 12 triệu má gói để dành, mà má nói với con là hết tiền hoài!

Nói xong bà bật cười, vừa cười vừa ra nước mắt, rồi trao chìa khóa tủ đồng thời chỉ chỗ cất tiền và vàng cho cô Năm. Cô Năm cầm chìa khóa trên tay rồi hỏi bà thêm:

- Má ơi! Ở cõi Cực Lạc không có chứa người gian dối. Má phải nói thiệt hết ra... Bây giờ má có còn buồn phiền đứa con nào hay không?

Bà đáp:

- Má không có buồn phiền chi nữa!... Mà bây giờ má còn lo cho thằng Út... nó không có biết đạo đức gì hết trơn hết trọi, con ơi!

Cô Năm an ủi:

- Má đừng có lo! Má rán tu má về với Phật A-di-đà được đi, thì cái đức của má chuyển nó mới đặng!

Khi các con của bà đem tịnh tài mua vật phóng sanh, bà vô cùng vui mừng. Có lần cô Năm thỏ thẻ với bà rằng:

- Lời của Tổ Thầy dạy má tâm đắc nhất là câu nào vậy má?

Bà đáp:

- Dứt được nó mới là giải thoát!

Cô lại hỏi:

- Nó là ai vậy má?

Bà trả lời:

- Con biết không! Bao nhiêu năm nay má đeo nó trong mình, không có buông xả, là tham - sân - si đó! Vì vậy, nên thân mạng má mới khổ sở như vầy. Bây giờ má nghe 48 lời nguyện của Đức Phật A-di-đà má quyết chí đi về cõi Cực Lạc; chớ không có ở cõi thế gian này nữa. Thế gian này khổ sở quá rồi con ơi! Bao nhiêu năm khổ sở rồi bây giờ má quyết chí niệm Phật để má về với Phật, con ơi!

Các con bà lại hỏi thêm:

- Ngoài ra má còn tâm đắc câu nào nữa không?

Bà nói:

- Vạn vật vốn nhơn duyên tạo cấu,

Các việc đều Thành, Trụ, Hoại, Không.

Cái gì rồi cũng phải trở về cát bụi, đều trở về không. Bây giờ má buông bỏ hết rồi đó! Các con có mừng cho má hông?

Mọi người hiện diện vô cùng hoan hỷ đồng reo cười và vỗ tay, nói:

- Mừng cho má rồi!

Đời sống của con người đâu khác gì một giấc mộng, mấy mươi năm vùn vụt trôi qua lẹ làng như ánh chớp, vừa lóe sáng lên thì liền tắt mất nào có lâu dài, thế mà ai ai cũng ngỡ là thật, cũng thấy là chắc, là bền... Để rồi cố bám víu... tự tạo nên những khổ đau vô cùng oan uổng! Nếu lặng lòng lắng nghe những lời khai thị của Cổ Đức thì ta sẽ tìm được lối đi đến chốn an bình:

“Phù du sớm nở tối tàn,

Giàu sang cũng thác nghèo nàn cũng tiêu!

Cái thân như tấc bóng chiều,

Như chùm bọt nước phập phều ngoài khơi!

Xưa ông Bành Tổ sống đời,

Tám trăm tuổi thọ nay thời còn đâu.

Thanh xuân kế đến bạc đầu,

Rồi đau rồi chết nào lâu lắc gì!

Thông minh tài trí thần kỳ,

Ngu si dại dột cũng quy một gò.

Ái hà nhiều nỗi gay go,

Mau mau tách gót xuống đò sang sông.

Luyến lưu chi kiếp trần hồng,

Khổ nhiều nay phải sinh lòng gớm ghê!

Sự đời nên chán nên chê,

Tầm phương giải thoát mà về quê xưa!

Cha Hiền tựa cửa sớm trưa,

Con khờ lưu lạc nắng mưa dãi dầu!

Lang thang sanh tử đã lâu,

Sớm tỉnh quày đầu, Phật đợi Phật trông!

***

Đeo đắm làm chi cõi bụi hồng,

Nhắm mắt, tắt hơi, tay trắng không.

Sự thế chẳng qua nguồn cội khổ,

Đường đời đâu khác hố hầm chông.

Tin sâu nhân quả hằng sám hối,

Nghịch cảnh bủa vây vẫn kiên lòng.

Một hướng Tây Phương không dời đổi,

Sen vàng nhất định sẽ đơm bông!”

***

Có lần bà rờ ba khối u bóng lưỡng nơi bụng, rồi nói với các con của bà rằng:

- Má rán má lo niệm Phật thử coi cái nghiệp nó đi tới Phật không! Nó mà đi tới, Phật cũng sợ nó luôn... Tao nhất tâm tao niệm Phật rồi coi thử mày có theo tao tới Cực Lạc hay không?

Mọi người nghe bà nói xong đều phá lên cười.

Từ đó sức khỏe của bà ngày một cạn kiệt. Đầu tháng 9 con trai Út của bà đòi đưa bà đi bệnh viện. Bà nói:

- Con ơi! Má yếu lắm rồi, đừng có chở má đi đâu nữa hết. Để cho má ở nhà, để yên tĩnh má lo niệm Phật!

Sáng ngày mùng 10 bà vẫn còn vui vẻ ngồi tiếp chuyện với những người thân quyến ghé thăm. Chiều lại khoảng 5 giờ bà bắt đầu lên cơn mệt. Cô Năm ngồi bên cạnh căn dặn:

- Má! Má ơi! Má nương theo tiếng niệm Phật của con nghen! Má đừng nghĩ đến cái bệnh, má mới về với Phật được! Mà bệnh là cái nghiệp đó, má mà nghĩ tới nó, nó sẽ nắm má lại đó! Má phải hướng tâm về Đức Phật... niệm sáu chữ Di Đà liên tục nghen má!

Đêm đó bà lăn qua lăn lại rồi trở tới trở lui, trong gia đình thay nhau trợ niệm, thỉnh thoảng các con nhắc bà:

- Má nhớ niệm Phật nghen má!

Bà đáp:

- Má nhớ con ơi! Con cứ niệm Phật đi, rồi má nương theo!

Lúc trước bà thường hay ước mong: khi mình hấp hối phải chi có được Ban Hộ Niệm hỗ trợ! Sáng ra cô Năm điện thoại mời Ban Hộ Niệm. Tình cờ có Ban Hộ Niệm gồm 36 người đang chuẩn bị hộ niệm cho một bệnh nhân ở Chắc Cà Đao lúc 6 giờ sáng. Nhưng người con của ông bệnh nhân này phản đối, nên cuộc hộ niệm của ông bị hủy bỏ, nhờ vậy mà cả đoàn đồng kéo đến hộ niệm cho bà. Tới 10 giờ trưa cô Út Giềng thủ thỉ hỏi bà:

- Thím Sáu ơi! Thím có nghe con niệm Phật không?

Bà bèn gật đầu, cô liền đề nghị:

- Đâu thím niệm lớn lên cho tụi con nghe thử coi!

Bà liền niệm Nam Mô A-di-đà Phật to lên, âm thanh rành rẽ. Thấy bà còn khỏe quá nên có vài vị đồng tu trong đoàn đã xầm xì với nhau:

- Bà này chưa đi đâu!

Đến gần 11 giờ rưỡi hơi thở của bà ngắn dần, thân quyến và Ban Hộ Niệm tập trung cùng niệm Phật. Khi bà đang ngước lên nhìn thì cô Út Giềng nói nhỏ:

- Thím rán nhớ niệm Phật nghen, thím Sáu!

Bà gật đầu rồi nhép môi niệm Nam Mô A-di-đà Phật, tự sửa xuôi tay xuôi chân, đồng thời nhẹ nhàng trút hơi thở cuối cùng, đúng 11 giờ rưỡi ngày 11 tháng 9 năm 2011, bà hưởng thọ 76 tuổi.

***

Tám tiếng đồng hồ sau, các khớp xương của bà mềm mại, toàn thân đều lạnh duy còn đỉnh đầu rất nóng. Một điều hết sức đặc biệt là trước đó ba khối u nơi bụng của bà giống như có chửa một em bé. Bác sĩ căn dặn với gia đình nên chuẩn bị bông gòn thật nhiều, vì khi bệnh nhân này mà mất thì các khối u đó sẽ vỡ ra. Đến chừng thăm khám thì bụng của bà xẹp lép, khô rang, không có một tí nước nào chảy ra trên thân. Đây quả thật là hiện tượng quá ư lạ lùng!

Cuộc hộ niệm vẫn được duy trì cho đến khi an táng.

***

Sau khi bà mất, cô con gái thứ Năm thường hay ưu tư, không biết má mình có được vãng sanh hay không. Đêm nọ cô nằm mộng thấy một vị tỳ kheo đắp y dáng mạo trang nghiêm, dẫn cô đến một cảnh giới có vô số hoa sen, lớn có, nhỏ có, muôn màu vạn sắc cực kỳ diễm lệ. Cô thấy một bông có đề tên Lê Thị Mới, và nghe âm thanh vọng lại bên tai:“Bà Lê Thị Mới được vãng sanh hạ phẩm hạ sanh!” Khi cô thức giấc thì bao nhiêu nghĩ ngợi buồn lo đều tan biến hết nơi lòng!

(Thuật theo lời cô Năm Ngời con gái của bà, và đồng đạo Út Giềng.)

    « Xem chương trước «      « Sách này có 52 chương »       » Xem chương tiếp theo »
» Tải file Word về máy » - In chương sách này

_______________

MUA THỈNH KINH SÁCH PHẬT HỌC

DO NXB LIÊN PHẬT HỘI PHÁT HÀNH




Nghệ thuật chết


Sống thiền


Chuyện Vãng Sanh - Tập 2


Kinh Duy-ma-cật (Việt dịch)

Mua sách qua Amazon sẽ được gửi đến tận nhà - trên toàn nước Mỹ, Canada, Âu châu và Úc châu.

XEM TRANG GIỚI THIỆU.



Donate


Quý vị đang truy cập từ IP 44.220.251.236 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên, quý vị chỉ cần đăng nhập một lần duy nhất trên thiết bị truy cập, bằng email và mật khẩu đã chọn.
Chúng tôi khuyến khích việc ghi danh thành viên ,để thuận tiện trong việc chia sẻ thông tin, chia sẻ kinh nghiệm sống giữa các thành viên, đồng thời quý vị cũng sẽ nhận được sự hỗ trợ kỹ thuật từ Ban Quản Trị trong quá trình sử dụng website này.
Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.

Ghi danh hoặc đăng nhập

Thành viên đang online:
Rộng Mở Tâm Hồn Huệ Lộc 1959 Rộng Mở Tâm Hồn Viên Hiếu Thành Rộng Mở Tâm Hồn Phạm Thiên Rộng Mở Tâm Hồn Johny Rộng Mở Tâm Hồn Dinhvinh1964 Rộng Mở Tâm Hồn Pascal Bui Rộng Mở Tâm Hồn Vạn Phúc Rộng Mở Tâm Hồn Giác Quý Rộng Mở Tâm Hồn Trần Thị Huyền Rộng Mở Tâm Hồn Chanhniem Forever Rộng Mở Tâm Hồn NGUYỄN TRỌNG TÀI Rộng Mở Tâm Hồn KỲ Rộng Mở Tâm Hồn Dương Ngọc Cường Rộng Mở Tâm Hồn Mr. Device Rộng Mở Tâm Hồn Tri Huynh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Nguyên Mạnh Rộng Mở Tâm Hồn Thích Quảng Ba Rộng Mở Tâm Hồn T TH Rộng Mở Tâm Hồn Phan Huy Triều Rộng Mở Tâm Hồn Tam Thien Tam Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Sĩ Long Rộng Mở Tâm Hồn caokiem Rộng Mở Tâm Hồn hoangquycong Rộng Mở Tâm Hồn Lãn Tử Rộng Mở Tâm Hồn Ton That Nguyen Rộng Mở Tâm Hồn ngtieudao Rộng Mở Tâm Hồn Chúc Huy Rộng Mở Tâm Hồn Trương Quang Quý Rộng Mở Tâm Hồn Lê Quốc Việt Rộng Mở Tâm Hồn Du Miên Rộng Mở Tâm Hồn Quang-Tu Vu Rộng Mở Tâm Hồn phamthanh210 Rộng Mở Tâm Hồn An Khang 63 Rộng Mở Tâm Hồn zeus7777 Rộng Mở Tâm Hồn Trương Ngọc Trân Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Tiến Rộng Mở Tâm Hồn Nguyên Ngọc Rộng Mở Tâm Hồn Thiện Diệu Rộng Mở Tâm Hồn Nguyễn Văn Minh Rộng Mở Tâm Hồn Diệu Âm Phúc Thành ... ...

Việt Nam (260 lượt xem) - Hoa Kỳ (24 lượt xem) - Đức quốc (3 lượt xem) - Saudi Arabia (3 lượt xem) - Nga (2 lượt xem) - Anh quốc (1 lượt xem) - Hungary (1 lượt xem) - ... ...