Truyện thiếu nhi song ngữ Phần 1: Những kẻ trộm cừu Nguyễn Minh Tiến Việt dịch Hãy thư giãn, nhắm mắt lại và tưởng tượng con đang sống trong một nông trại nuôi cừu ở vùng cao nguyên Scotland. Đây là chuyện kể về hai anh em Hamish và Dougal của nhà Woolly. Một ngày kia, cha họ bị tai nạn và hai anh em buộc phải làm người lớn sớm. Hãy lắng nghe câu chuyện của họ.

“Ối!” ông Woolly kêu thét lên. Hamish và Dougal hối hả chạy nhanh ra sân và nhìn thấy cha đang nằm trên mặt đất, tay ôm lấy mắt cá chân. Ông giải thích: “Cha trượt chân ngã từ trên thang xuống. Bây giờ cha không đứng lên được nữa!”

Hai anh em khiêng cha vào nhà. Ông Woolly bảo: “Hai đứa con sẽ phải mang đàn cừu đến chợ bán. Hãy đi phà qua sông, [đừng đi đường] rừng quá nguy hiểm.”

Hamish phản đối: “Nhưng thưa cha, [đường đi qua phà] mất thời gian gấp đôi! Con không sợ đường rừng.”

Ông Holly nói: “Không, các con phải nghe lời cha! Đường rừng có trộm cướp và nhiều thú dữ nguy hiểm, không có cha ở đó để bảo vệ các con. Cha muốn các con đi bằng đường qua sông, không bàn cãi gì thêm nữa.”

Hai đứa trẻ gom nhốt đàn cừu lại rồi lên đường vào sáng hôm sau. Khi đến dòng sông, chúng không nhìn thấy chiếc phà nào. Chúng đợi mãi nhưng vẫn không có ai đến.

Hamish đề nghị: “Chúng ta hãy đi đường rừng. Như vậy dễ dàng hơn rất nhiều.”

Dougal nói: “Nhưng cha đã dặn là đường ấy không an toàn.”

Hamish đáp lại: “Chỉ là cha lo lắng quá thôi.”

Cuối cùng, Hamish bực tức bỏ đi theo đường rừng, dẫn theo một nửa đàn cừu. Nó còn gọi với lại: “Hẹn gặp em ở chợ nhé!”

Dougal ngồi bên sông với số cừu còn lại, tự hỏi không biết làm sao để qua sông. Nó nghĩ: “Chắc mình có thể đặt những tảng đá xuống sông để bước qua.” Nhưng những tảng đá khi được lăn xuống đã chìm sâu mất tăm trong lòng nước. Sau đó, Dougal làm một cái bè, nhưng bè cũng bị chìm.

Cậu bé nghĩ: “Những ý tưởng đó không có kết quả, nhưng mình sẽ tiếp tục cố gắng.” Nó nỗ lực cực nhọc suốt ngày nhưng không đạt được kết quả gì. Khi trời tối, nó đi ngủ với niềm tin là một giải pháp sẽ đến rõ hơn vào sáng hôm sau.

Ngược lại, Hamish trải qua một ngày nhàn nhã dắt đàn cừu đi xuyên rừng. Khi đêm xuống, nó ngả lưng nằm ngủ dưới một gốc cây, lòng tràn đầy tự tin. Nó nghĩ: “Mình sẽ chứng tỏ cho Dougal thấy là mình đúng.”

Trong khu rừng, một nhóm trộm cừu do sói Fingers cầm đầu đã đi theo Hamish trong suốt ngày hôm đó. Đến khuya, Fingers cùng với hai con chồn dáng vẻ hung ác của nó đã nhanh chóng và bí mật xua đàn cừu về nơi ở của chúng. Fingers nói: “Bọn mình sẽ bán được lũ cừu này với giá cao.”

Trở lại bên dòng sông, ánh nắng mặt trời đánh thức Dougal. Cậu bé đột nhiên kêu lên: “A! Mình hiểu rồi!” Cậu leo lên một cái cây cao, rồi sau đó bắt đầu dùng búa đốn vào gốc cây. Cây ngã xuống nằm ngang qua con sông, trở thành một chiếc cầu để đàn cừu đi qua.

Trong khu rừng, Hamish thức dậy và nhận ra đàn cừu đã mất. Nó tìm kiếm khắp nơi nhưng không thấy bất cứ dấu vết nào. Nó buồn bã suy nghĩ trên suốt con đường dài và đơn độc trở về nhà: “Mình đã làm cho mọi người thất vọng rồi. Nhà mình lại đang hết sức cần tiền.”

Hai hôm sau, Dougal đến chợ và bán đàn cừu được một số tiền lớn. Khi trở về nhà, cha mẹ và anh Hamish cùng mừng đón nó. Hamish trông quá thiểu não và thất vọng nên người cha đến ôm nó vào lòng an ủi: “Điều quan trọng nhất là tất cả chúng ta đều được bình an và lại được sum vầy bên nhau. Nhưng cha hy vọng con đã học được một bài học: Không có lối tắt, thành công nào cũng cần có sự nỗ lực chuyên cần.”

Giải pháp dễ dàng nhất cho một vấn đề không phải bao giờ cũng là tốt nhất – có thể phải mất nhiều nỗ lực và suy nghĩ để đạt được mục đích của mình. Điều hữu ích cho chính bạn là nghe theo lời khuyên từ những người có nhiều kinh nghiệm hơn.




Nội dung được tải về từ website Rộng mở tâm hồn: http://rongmotamhon.net Việc sử dụng nội dung này vào mục đích khai thác lợi nhuận dưới bất kỳ hình thức nào là vi phạm đạo đức và pháp luật. Chúng tôi khuyến khích việc phổ biến vì mục đích lợi tha. Xin vui lòng ghi rõ nguồn thông tin trích dẫn và không tùy tiện sửa chữa, thêm bớt vào nội dung hiện có.