Sức mạnh của hiện tại || The Power of Now (Eckhart Tolle - Việt dịch và chú giải: Nguyễn Văn Hạnh, Nguyễn Ngọc Thủy, Đỗ Tâm Tuy)
Tiếp xúc với năng lực của phút giây hiện tại Accessing The Power Of The Now
Mới đây, khi ông nói về thực tại thường hằng, tính chất giả tạo của quá khứ và tương lai, tôi đã nhận ra tôi đang ngắm cây cối ngoài cửa sổ kia. Cái cây này tôi đã nhìn thấy nhiều lần trước đây, nhưng lần này tôi thấy rất khác. Vẻ bề ngoài của cây cũng chẳng thay đổi gì mấy, chỉ trừ màu sắc của lá cây. Chúng có vẻ tươi sáng và rực rỡ hơn. Nhưng bây giờ hình như có một chiều không gian mới hơn. Thật khó mà giải thích. Tôi cũng không biết tại sao, nhưng lần này hình như tôi cảm nhận được một cái gì vô hình mà tôi có thể nói rằng, đó là tinh túy hay là linh hồn của cái cây này. Hơn thế nữa, tôi lại là một phần của tinh túy đó. Bây giờ tôi khám phá ra rằng, trước kia, tôi chưa hề thực sự nhìn thấy thân cây này. Có chăng đấy chỉ là một hình ảnh vô nghĩa, chết cứng của thân cây mà thôi. Bây giờ khi tôi nhìn ngắm lại, tôi còn cảm nhận được sự hợp nhất ấy, nhưng tôi biết cảm giác này đang tuột khỏi tầm tay của tôi. Ông thấy chưa, kinh nghiệm này đang lùi lại vào quá khứ mất rồi. Làm sao để cảm nhận này của tôi được kéo dài? A moment ago, when you talked about the eternal present and the unreality of past and future, I found myself looking at that tree outside the window. I had looked at it a few times before, but this time it was different. The external perception had not changed much, except that the colors seemed brighter and more vibrant. But there was now an added dimension to it. This is hard to explain. I don't know how, but 1 was aware of something invisible that I felt was the essence of that tree, its inner spirit, if you like. And somehow I was part of that. I realize. now that I hadn't truly seen the tree before, just a flat and dead image of it. When I look at the tree now, some of that awareness is still present, but I can feel it slipping away. You see, the experience is already receding into the past. Can something like this ever be more than a fleeting glimpse?
Bạn đã được an trú một lúc trong trạng thái phi thời gian. Bạn an trú trong phút giây hiện tại, do đó bạn đã cảm nhận được cái cây này không qua tấm màn chắn của suy tư. Khi đó cảm nhận tự nhiên, vắng lặng của bạn đã trở thành một phần của cảm nhận về thực tại. Trạng thái phi thời gian đó làm phát khởi nên một cái biết, một thứ trực giác không hề “giết chết” cái tinh túy hay linh hồn ẩn chứa trong tất cả mọi thứ, mọi vật… Cái biết này không những đã không phá hủy tính linh thiêng và mầu nhiệm của đời sống, mà nó còn hàm chứa một Tình Thương Bao La và lòng trân quý mọi sự, mọi vật. Thứ trực giác đó trí năng ta không hề biết đến. You were free of time for a moment. You moved into the Now and therefore perceived the tree without the screen of mind. The awareness of Being became part of your perception. With the timeless dimension comes a different kind of knowing, one that does not "kill" the spirit that lives within every creature and every thing. A knowing that does not destroy the sacredness and mystery of life but contains a deep love and reverence for all that is. A knowing of which the mind knows nothing.
Trí năng ta không thể cảm thông linh hồn của thân cây này. Nó chỉ có thể biết một vài dữ kiện và chi tiết về cái cây này mà thôi. Tương tự như thế, trí năng của tôi không thể biết bạn, nó chỉ biết những tên gọi, nhận xét, những dữ liệu, và ý kiến về bạn mà thôi. Chỉ có trạng thái ung dung tự tại của tôi mới biết bạn một cách trực tiếp. The mind cannot know the tree. It can only know facts or information about the tree. My mind cannot know you, only labels, judgments, facts, and opinions about you. Being alone knows directly.
Ta vẫn dành một chỗ cho trí năng và những kiến thức thu thập được từ việc học hỏi, nghiên cứu trong phạm vi thực tiễn của đời sống hằng ngày. Tuy nhiên, khi chúng ta để cho trí năng chế ngự, hoành hành vào tất cả những lĩnh vực khác của đời sống, kể cả trong quan hệ của ta với người khác và với thiên nhiên, thì trí năng đã trở thành một thứ ký sinh gây tác hại lớn lao cho chúng ta. Nếu bạn không kiểm soát được trí năng thì nó có thể đưa chúng ta tới ngày tận thế, hủy diệt trái đất này và cuối cùng là giết luôn cả ta, người chủ của nó. There is a place for mind and mind knowledge. It is in the practical realm of day-to- day living. However, when it takes over all aspects of your life, including your relationships with other human beings and with nature, it becomes a monstrous parasite that, unchecked, may well end up killing all life on the planet and finally itself by killing its host.
Bạn đã kinh nghiệm được, dù trong một thoáng, cách mà trạng-thái-phi-thời-gian chuyển hóa nhận thức của bạn. Nhưng chỉ một thoáng kinh nghiệm vẫn chưa đủ, cho dù kinh nghiệm này tuyệt vời hay sâu sắc đến đâu. Điều chúng ta quan tâm và cần là một trạng thái chuyển đổi toàn diện của tâm thức. You have had a glimpse of how the timeless can transform your perceptions. But an experience is not enough, no matter how beautiful or profound. What is needed and what we are concerned with is a permanent shift in consciousness.
Do đó, bạn hãy phá vỡ những những thói quen cũ luôn phủ nhận và chống đối phút giây hiện tại ở trong ta. Hãy thiết lập một lối thực tập bằng cách không đề cao, không chú trọng nhiều đến quá khứ và tương lai những khi chúng không thực sự cần thiết. Hãy thoát ra khỏi những khuôn mẫu của thời gian trong đời sống hàng ngày, càng nhiều càng tốt. Nếu bạn cảm thấy khó an trú vào phút giây hiện tại một cách trực tiếp, bạn hãy bắt đầu quan sát thói quen chạy trốn phút giây hiện tại của trí năng. Bạn sẽ thấy rằng tương lai thường được tưởng tượng ra là sẽ tốt hơn. Điều này cho ta chút hy vọng hay thích thú trong trạng thái trông đợi. Nếu tưởng tượng rằng tương lai của ta sẽ xấu hơn, điều này sẽ tạo ra trong ta một nỗi lo âu. Nhưng cả hai dự tưởng ấy đều chỉ là ảo tưởng của bạn. Qua quá trình thực tập tự quan sát nội tâm mình, bạn sẽ tự nhiên sống trong một trạng thái tỉnh thức, có mặt với chính mình nhiều hơn. Giây phút bạn nhận ra rằng mình đang không có mặt, là bạn đã có mặt trở lại. Tương tự như thế, bất cứ lúc nào đang quan sát tư tưởng của mình, bạn đã không còn bị mắc kẹt vào nó. Và có một yếu tố khác len vào: đó là sự có mặt của một chứng nhân đang hiện diện, khác hẳn với những suy tưởng miên man của trí năng bạn. So break the old pattern of present-moment denial and present moment resistance. Make it your practice to withdraw attention from past and future whenever they are not needed. Step out of the time dimension as much as possible in everyday life. If you find it hard to enter the Now directly, start by observing the habitual tendency of your mind to want to escape from the Now. You will observe that the future is usually imagined as either better or worse than the present. If the imagined future is better, it gives you hope or pleasurable anticipation. If it is worse, it creates anxiety. Both are illusory. Through self-observation, more presence comes into your life automatically. The moment you realize you are not present, you are present. Whenever you are able to observe your mind, you are no longer trapped in it. Another factor has come in, something that is not of the mind: the witnessing presence.
Dù bạn đang ở đâu hay làm gì, bạn nên thường xuyên có mặt với chính bạn, lưu ý đến những suy tưởng, cảm xúc và cả những phản ứng về những tình huống gì mà bạn đang gặp phải. Ít ra bạn cũng nên lưu ý đến những phản ứng của chính bạn khi có hoàn cảnh, hay người nào đó mà bạn nghĩ đã gây nên những phản ứng tiêu cực ở trong bạn. Cũng nên chú ý thêm những khi bạn hơi bận tâm về một chuyện gì đó trong quá khứ hoặc tương lai. Nhưng không bao giờ nên phán đoán hay phân tích những gì mình quan sát. Chỉ cần theo dõi những ý tưởng, cảm nhận những cảm xúc, và quan sát phản ứng của bạn mà thôi. Đừng tạo thêm một vấn đề cá nhân nào khác cho chính bạn. Rồi bạn sẽ cảm nhận một cái gì đó mạnh mẽ hơn rất nhiều những gì bạn đang quan sát: Một sự có mặt rất thầm lặng, tỏ tường nằm đằng sau những biểu hiện của những gì trong đầu bạn - Một chứng nhân đang quan sát mọi chuyện trong tĩnh lặng. Be present as the watcher of your mind - of your thoughts and emotions as well as your reactions in various situations. Be at least as interested in your reactions as in the situation or person that causes you to react. Notice also how often your attention is in the past or future. Don't judge or analyze what you observe. Watch the thought, feel the emotion, observe the reaction. Don't make a personal problem out of them. You will then feel something more powerful than any of those things that you observe: the still, observing presence itself behind the content of your mind, the silent watcher.
Sức mạnh tỉnh thức hùng hậu này rất cần thiết cho bạn trong những hoàn cảnh đặc biệt gây nên một phản ứng với cường độ tình cảm mạnh mẽ, chẳng hạn như khi bản ngã của bạn bị đe dọa, một thử thách trong đời sống của bạn làm nảy sinh những lo sợ, “mọi thứ sẽ đổ bể hết” hoặc khi một tình cảm phức tạp của quá khứ đang sống dậy trong ta. Lúc đó bạn thường có khuynh hướng trở nên rất mê muội. Những phản ứng hay cảm xúc giận dữ, lo sợ tiêu cực ở trong bạn thường dễ dàng chế ngự bạn, biến bạn “trở thành” những cảm xúc tiêu cực ấy. Bạn sẽ lập tức hành động theo những cảm xúc ấy. Bạn biện hộ, công kích, tấn công, bảo vệ... một cách thiếu tự chủ theo những định kiến, khuôn mẫu cư xử sẵn có trong bạn. Intense presence is needed when certain situations trigger a reaction with a strong emotional charge, such as when your self-image is threatened, a challenge comes into your life that triggers fear, things "go wrong," or an emotional complex from the past is brought up. In those instances, the tendency is for you to become "unconscious." The reaction or emotion takes you over - you "become" it. You act it out. You justify, make wrong, attack, defend ... except that it isn't you, it's the reactive pattern, the mind in its habitual survival mode.
Khi ta đồng hóa mình với trí năng và những cảm xúc tiêu cực kia, ta sẽ làm gia tăng sức mạnh của chúng. Khi ta chỉ yên lặng quan sát, những cảm xúc tiêu cực ấy sẽ yếu dần. Tự đồng hóa mình với trí năng tạo thêm thời gian tâm lý; quan sát trí năng trong tĩnh lặng sẽ dẫn tới một trạng thái vượt thoát khỏi thời gian. Năng lực lấy ra từ sự đồng hóa mê muội với trí năng sẽ trở thành năng lực của sự có mặt đích thực. Một khi bạn cảm nhận được kinh nghiệm nhẹ nhàng của trạng thái hiện tiền, chuyện thoát ra khỏi sự khống chế của Quá Khứ và Tương Lai sẽ dễ dàng hơn. Và càng ngày bạn càng dễ dàng an trú trong phút giây hiện tại. Bạn có thể hồi tưởng về Quá Khứ hoặc dự phóng một lát về Tương Lai những khi thật cần thiết cho những mục tiêu thực tế. Khi đó, trí năng của bạn còn có thể hoạt động tốt hơn trước, vì đầu óc của bạn lúc ấy sẽ sáng suốt và dễ tập trung hơn. Identification with the mind gives it more energy; observation of the mind withdraws energy from it. Identification with the mind creates more time; observation of the mind opens up the dimension of the timeless. The energy that is withdrawn from the mind turns into presence. Once you can feel what it means to be present, it becomes much easier to simply choose to step out of the time dimension whenever time is not needed for practical purposes and move more deeply into the Now. This does not impair your ability to use time - past or future - when you need to refer to it for practical matters. Nor does it impair your ability to use your mind. In fact, it enhances it. When you do use your mind, it will be sharper, more focused.


Nội dung phần Tiếp xúc với năng lực của phút giây hiện tại (song ngữ Anh-Việt) trong sách Sức mạnh của hiện tạiđược tải về từ website Rộng mở tâm hồn: http://rongmotamhon.net
Việc sử dụng nội dung này vào mục đích khai thác lợi nhuận dưới bất kỳ hình thức nào là vi phạm đạo đức và pháp luật.
Chúng tôi khuyến khích việc phổ biến vì mục đích lợi tha. Xin vui lòng ghi rõ nguồn thông tin trích dẫn và không tùy tiện sửa chữa, thêm bớt vào nội dung hiện có.